Chạm mặt

685 55 0
                                    

"Thiệc tức mình hết sức đó đa"

Bà hai giơ chân đá đá vào cái bụi cây vô tri vô giác trong vườn như để trút bỏ sự tức giận hậm hực trong người, nhưng chưa thấy bỏ tức mà chỉ thấy bà bị cái guốc mộc đang mang xộc thẳng vào chân làm bà ta đau điếng hết cả người, đúng là người không thông minh làm cái gì cũng theo cảm tính, cho bà ta chừa.

"Đến cả mày cũng dám làm tao đau hay sao?"

Bà ta hậm hức đánh vào cái cây trước mắt, tay đưa ra mà vặt hết mấy cái lá cây, nguyên một cái cây người ta đang chăm sóc cho xanh cho tốt, bà ta vặt hết lá này đến lá khác, trong miệng còn mắng thầm người khác chẳng mấy chốc mà cái cây vô tội bị vặt đến độ chỗ còn lá chỗ thì lại xơ xác như cái cây bị một trận cuồng phong lướt qua làm trơ trọi.

"Cũng tại cái thằng con bà, suốt ngày ăn chơi lêu lỏng, chỉ được cái làm cho má nó mang tiếng và nhục mặt trước hai má con của con đàn bà kia"

Hà Châu thầm nghĩ trong đầu, cái suy nghĩ chẳng khiến bà ta và đứa con trai vô tích sự của mình vươn lên trong nhà hội đồng này, hoạ may bà ta và nó còn sống được trong cái nhà này thì cũng là may phước cho bà, vì vốn dĩ mọi chuyện trong nhà đều chẳng đến tay của bà ta và thằng con trai cưng của bả, ông Chánh Nghiêm chỉ giao lại mọi chuyện cho hầu như là hai má con bà tư coi sóc, còn hai má con bà hai thì cứ như hình nộm trang trí trong nhà cho vui nhà vui cửa vậy, bà hai vốn chẳng ưa hai má con của bà tư Lệ vì chuyện này mà lại còn ghét cay ghét đắng thêm.

*

"Cuối cùng cũng đến được đây, mọi chuyện sẽ bắt đầu từ nơi này, mình cuối cùng cũng đã đặt chân đến mảnh đất này và hơn hết là đang đứng tại cái gia trang nhà hội đồng bậc nhất xứ này"

Người con gái tay cầm nón lá che nghiên nghiên mặt, nàng đưa tay lau vội vài giọt mồ hôi tuôn ra trên trán như mới tắm, cái tiết trời gì mà nóng thấy gớm, trời sáng sớm thôi mà đứng gió không một làn hơi nào lướt ngang, người con gái đó lại đang đứng ngoài trời, cái nóng oi ả làm nàng có phần hơi bức rức trong cơ thể.

Mấy đứa gia nhân trong nhà thấy có người lạ đứng bên ngoài mà cứ ngó vào trong sân, tụi nó bày nhau lại thành một tụm rồi chỉ trỏ ra ngoài, mắc mệt cái tụi nhiều chuyện này, chuyện trong nhà ngoài ngỏ gì tụi nó cũng có thể đem ra để tò mò tọc mạch với nhau, chuyện mấy ông lớn ngoại tình bị vợ bắt hay chuyện mấy bà đầm dan díu bị chồng phát hiện đều được cái mỏ tài lanh của tụi nó thuật lại không thiếu sót một cái chi tiết nhỏ nhặt nào.

"Ai ở ngoải mà cứ ngóng ngóng vô nhà vậy kìa tụi mày"

Thằng nhỏ đen, lùn chỉ tay ra cổng.

"Ai thì kệ người ta, chắc họ mệt nên đứng nghỉ chân, mà sao mày nhiều chuyện phát ớn luôn á"

"Thôi đi tụi mày, lo mần việc, bà hai bả thấy đứng nói chuyện lải nhải bả ra bả chửi rồi cho nguyên đám nhịn cơm hết bây giờ"

Nói đoạn, tụi nó nhớ sực tới bà hai ó đâm của nhà hội đồng này, đúng thật, có bữa tụi nó mới đứng nghĩ tay một lát mà bị bà hai thấy, bà cắt cơm tụi nó hết nguyên một ngày làm đứa nào đứa nấy nó đói mặt xanh mặt đỏ lên hết, nhắc thấy mà còn thấy da gà nó nổi.

Thờ tự [ Duyên gái - Tự Viết - Thuần Việt ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ