Tôi nhìn thẳng vào mắt nó ra lệnh
"Cởi đồ ra"."Hả" Nó đứng như trời trồng, có vẻ không hiểu tôi nói gì.
"Tao nhắc lại, CỞI ĐỒ RA" Tôi không nhanh không chậm lặp lại lời nói, càng nhấn mạnh ba từ cuối.
Phải qua một lúc cơ thể nó mới bắt đầu phản ứng, nói đúng hơn là bắt đầu mất kiểm soát. Đôi tay nó từ từ đưa đến vị trí mấy cái nút áo, một cái, hai cái lần lượt được mở. "Gemini..cái gì...tại sao..Gem..mày đang làm gì vậy" Nó bắt đầu hoảng loạn khi đôi tay không nghe theo ý mình.
Thật ra tôi có thể điều khiển cả tâm trí của nó, để nó không biết mình bị gì nhưng tôi thích thế này hơn. Phải để cho nó trải qua sự nhục nhã này một cách trọn vẹn. Còn cách trả thù nào tuyệt vời hơn là giết chết cái tôi của kẻ có lòng tự trọng cao.
"Chẳng phải bạn Fourth muốn biết được năng lực của kẻ vô dụng này sao, tao đang cho bạn thấy mà" Tôi trải tay lên thành ghế dài, nhếch mày nói chuyện với nó.
"Cái quái gì...mày mau dừng lại đi Gemini, thằng chó khốn kiếp" Nó hét lên khi đôi tay đã mở đến hột nút gần cuối. Sao người xinh mà mỏ hỗn vậy? Này mà ai yêu được nó tôi cũng cùi.
"Mày bớt nói lại trông sẽ tuyệt hơn đấy. À đúng rồi, đừng quên cởi quần lót nhé" Tôi cười chế giễu nó. Khi bản thân nó bây giờ còn chẳng thể cứu nổi mình.
"Ồ" Chiếc quần cuối cùng được gỡ bỏ làm tôi có chút kinh ngạc. Đúng là trời không lấy đi của ai tất cả, đổi cái nết trời đánh, cái mỏ hỗn, cái tính kiêu ngạo tự cao thì nó lại có một cơ thể đẹp đến hoàn mỹ.
"Mẹ mày dừng ngay cái trò này lại đi thằng biến thái" Khi tôi còn mê mẩn ngắm nhìn thân thể tuyệt đẹp thì con mèo đấy lại hét lên đầy giận dữ.
Tôi biết bây giờ nó đang cảm thấy nhục nhã thế nào nhưng vẫn chưa đủ "Mày rất giống một con mèo đấy, một còn mèo xù lông cáu kỉnh" Tôi phớt lờ yêu cầu của nó mà tiếp tục đùa giỡn.
"Thấy bịch sữa trên bàn không, đem nó đến đây" Tôi liếc nhìn hộp sữa dâu trên bàn học mà ra lệnh cho nó.
"Mẹ, dừng lại đi đồ khốn"
Biết phản kháng bằng cơ thể thất bại nên giờ đây nó chuyển qua trạng thái võ mồm rồi. Thằng nhóc này thật sự không thể giả vờ khiến người ta thích nó sao? Mở mồm ra là liền nhắc về mẹ tôi.
Nhưng đến cuối thì tôi vẫn thắng bằng chứng là đôi chân nó mất kiểm soát tự động tiến đến bàn học, lúc tay nó vươn đến bịch sữa tôi lại lên tiếng "Nào làm gì có con mèo nào như mày, ngậm bịch sữa, bò lại đây"
Cơ thể nó run lên cố gắng phản kháng nhưng bất thành. Tôi thấy được đôi tay run rẩy lơ lửng giữa không trung nhưng rồi cũng chịu khuất phục mà ngậm lấy bịch sữa và bò đến chỗ tôi.
Tôi chưa bao giờ nghĩ việc sử dụng năng lực lại kích thích đến vậy. Khi trước mặt tôi đây là con mèo trần truồng đang bò dưới sàn nhà và làm theo mọi yêu cầu của tôi.
Damn! Thú thật thì tôi bắt đầu ngứa ngáy rồi.
Tôi lấy điện thoại quay lại một màn này của nó, để giữ làm "kỉ niệm" cho sau này. Nó lê cái thân thể nặng trịch ấy tiến dần đến chỗ tôi. Đầu gối hơi đỏ lên vì ma sát với mặt đất và cát bụi. Nó đến dưới chân tôi, cơ thể run rẩy, đôi tay mỏi nhừ, đôi mắt đỏ hoe như sắp khóc nhưng vẫn cố kiềm lại. Tôi nhận lấy bịch sữa với vẻ hài lòng rồi xoa đầu nó.
BẠN ĐANG ĐỌC
•GeminiFourth• [H]
RomanceTruyện là tập hợp những câu chuyện [H] ngắn của tôi Lưu ý: truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng vui lòng không áp dụng lên người thật! Không người ta bảo mình ảo truyện Thì để mác 🔞 tuổi thôi chứ cũng mấy người cũng vô xem có thèm "care" mô. Nhưn...