Sáng hôm sau tại bàn ăn, căn phòng chỉ có mỗi Kurona lẫn Isagi đang ăn trong im lặng. Hắn nhấc ly rượu vang trên tay rồi lắc nhẹ, nhấp ngụm rồi mở lời.
"Hôm nay anh có việc bận, không thể đưa em đi đến trường được nên sẽ cho quản gia đi theo em nhé Ranze."
Kurona nghe vậy liền mím môi, đặt nhẹ chiếc thìa nhỏ đang cầm xuống, ngẩng đầu hỏi nhỏ Isagi.
"Từ hôm qua đến giờ anh đều rất kì lạ...anh có ổn không anh Yoichi..?"
Isagi chẳng nói thêm câu nào chỉ đặt dĩa xuống rồi lau miệng, đứng dậy rồi rời khỏi phòng ăn mà chẳng nói thêm câu nào với Kurona khiến cậu nhóc có chút buồn lòng.
Ngồi trên xe ngựa cùng với quản gia của gia đình Hầu tước, Kurona chẳng nói câu nào với ông quản giả. Chỉ chống cằm rồi thở dài liên tục.
Quản gia ở bên cạnh thấy biểm cảm buồn rầu này của thiếu gia nhỏ thì không khỏi sốt ruột, bèn lên tiếng phá tan bầu không khí im ắng giữa cả hai.
"Thiếu gia nhỏ, cậu có chuyện gì buồn phiền sao?"
Kurona giật mình khi ông quản gia bên cạnh cất tiếng, khuôn mặt buồn bã vẫn hiện đó ngẩng lên nhìn ông ấy.
"Ông quản gia ơi, anh Yoichi bận nhiều việc lắm sao?"
"Hầu tước là một người rất bận rộn. Ngài ấy lúc não cũng phải vùi đầu vào đống giấy tờ và rất ít khi được nghỉ ngơi."
Nhưng vì muốn thiếu gia nhỏ được vui vẻ nên Hầu tước ấy đã dành ra một buổi đi chơi với ngài nên hôm nay ngài ấy phải xử lý bù phần việc của hôm qua."
"Có lẽ vì thế nên hôm nay tâm trạng của Hầu tước có vẻ không được tốt cho lắm."
Nghe vậy, Kurona cũng đỡ buồn hơn một chút, bỗng cậu nhóc nảy ra một ý tưởng, mắt lấp lánh ngước nhìn với ông quản gia.
"Cậu có điều gì muốn nói với tôi sao, thiếu gia nhỏ?"
"Anh Yoichi có thích quà không ạ?"
"Hừm...Hầu tước rất ít khi dễ bị bất ngờ, những món quà vào ngày sinh nhật của ngài ấy đa phần đều không được ngài quan tâm lắm..."
"Xin lỗi cậu thiếu gia nhỏ...tôi cũng không biết quá nhiều về sở thích của ngài ấy."
"Không sao đâu ạ!"
Nói rồi liền thích thú suy nghĩ đến món quà bản thân sẽ tặng cho Isagi, cậu nhóc không ngừng tưởng tượng đủ loại biểu cảm từ bất ngờ, hạnh phúc rồi đến vui vẻ khi hắn cầm trên tay món quà của cậu.
"Đã đến học viện rồi thiếu gia nhỏ, chúc ngài có một ngày học vui vẻ."
Tạm biệt quản gia rồi bắt đầu đi vào trong khuôn viên trường, những ánh mắt dè chừng ngay lập tức hướng nhìn về Kurona.
Có lẽ vì vụ việc hôm qua đã khiến toàn bộ học sinh phải sợ hãi trước sự phẫn nộ của Hầu tước.
Ai cũng tránh mặt cậu nhóc, cứ hễ thấy Kurona đến gần liền mau chóng chạy mất, hoặc luôn dở điệu bộ cư xử nhẹ nhàng nhất có thể vì sợ cậu nhóc sẽ phật lòng.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Allisagi] Thiên thần mắt xanh
ФанфикTa đã từng thấy một thiên thần...khi ấy ta chợt nhận ra thiên thần ấy chính là em...