~ Tập 19 ~

633 22 6
                                    

•Tối hôm đó

- Cậu đang nằm đọc sách ăn bánh uống trà đột nhiên có 1 tên che mặt xông vào

JK: Sao không lúc nào mình được yên ổn thế nhỉ

👤: Xem vẻ ngươi không có gì là sợ hãi

JK: Chuyện như cơm bữa còn gì để sợ rồi nói đi ai phái ngươi tới

👤: Không ai cả

JK: Ta quen ngươi?

👤: Không quen

JK: Ngươi có bị ấm đầu không

👤: Nhưng ngươi dám quyến rũ nam nhân của ta

- Tên đó cầm kiếm lao tới phía cậu, cậu nhanh trí hất bàn thức ăn về phía hắn

👤: Ngươi không thoát được đâu

JK: Mệt não ghê

👤: Chịu chết đi

JK: *Nghe giọng quen quen thế nhỉ*

- Cậu cứ chạy loạn xạ né lưỡi kiếm của tên che mặt, cậu lấy hơi rồi hét thật to tên của anh

👤: Chết tiệt

JK: Tính chạy à đâu có dễ như vậy

- Cậu lấy cái chăn quăng lên người hắn rồi đẩy hắn ngã, dùng dây buộc vòng quanh cái chăn

TH: (Xông tới) chuyện gì vậy

JK: Người tới rồi hả, nè (chỉ)

TH: Vương phi không sao chứ

JK: Ta không sao

TH: Vậy tốt rồi còn lại giao cho ta

- Anh kêu người vào giữ lấy hắn, cởi trói xem hắn là ai

JK: Lee Ren Na?

Ren Na: Để ngươi bắt thật nhục nhã

JK: Ta gây thù gì với ngươi

Ren Na: Ngươi còn xảo biện, là ngươi quyến rũ biểu ca của ta

JK: Ủa gì vậy ngươi yêu quá hoá rồ à ta quyến rũ hắn lúc nào là hắn tự đeo bám lấy ta

Ren Na: Ta không cần biết biểu ca là của ta

- Cậu bất lực không muốn nói nữa liền ra hiệu lôi ả ta ra ngoài rồi tiến về giường ngồi

JK: Nữ nhân ngu ngốc không phân biệt phải trái

TH: Đêm nay qua chỗ khác ngủ, nơi này cần dọn lại

JK: Ta mệt lắm không muốn đi đâu

TH: Ta đâu bảo vương phi đi

JK: Vậy thì kiểu gì

- Anh tiến đến bế cậu lên, cậu do bất ngờ sợ bị rơi vội ôm lấy cổ anh

TH: Ta bế vương phi đi

JK: Ta nặng lắm đó

TH: Không nặng

JK: (Bật cười) vậy phiền phu quân đây rồi

TH: (Cười nhẹ) không phiền

•Sáng hôm sau

- Cậu thức dậy với cơ thể mệt mỏi đau nhức, chằng chịt vết đỏ, khó khăn lắm cậu mới ngồi dậy được

Vương phi này lạ quá!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ