I. Thứ Năm, ngày 28 tháng 6 năm 2018

2K 109 8
                                    


***

Park Chorong nheo mắt khẽ dụi vào bờ vai đang ôm trọn lấy cô. Cô lại ở đây cả đêm, những đêm mưa lớn thế này, vòng tay Yoon Bomi là ấm áp nhất.

Bomi hơi tỉnh, em hấp hé mắt rồi bắt gặp ánh mắt Chorong. Em khẽ thở dài chán nản nhưng rồi lại vùi đầu vào làn tóc phảng phất mùi hương ngọt dịu trước mặt, tiếp tục một giấc ngủ dài.

Mới sáng hôm qua, trận cãi vã giữa họ còn khiến lũ nhóc sợ đến mức chẳng dám ho he một tiếng nào.

Yoon Bomi đã mang theo tâm trạng bực tức suốt một ngày dài. Thật khó khăn khi phải luôn nở nụ cười trên môi dẫn một chương trình ca nhạc trực tiếp. Yoon Bomi chẳng thể làm nổi việc đó. Có thể chỉ vài tiếng nữa, khuôn mặt đưa đám này sẽ xuất hiện tràn lan trên Pann với hàng chục nghìn bình luận chỉ trích.

Trở về ký túc xá với cái lưng ê ẩm vì phải đứng quá lâu trên giày cao gót cùng gương mặt cứng đơ khi cố gượng cười, Yoon Bomi cảm thấy như muốn xách vali trở về Sowon ngay với mẹ. Mọi chuyện quá khó khăn. Khó khăn ngay ở việc kìm lòng không hỏi han Park Chorong về một ngày của chị và liên tục ngăn cản bản thân mình nhìn vào đôi mắt đen xinh đẹp ấy.

Yoon Bomi giận nhưng yêu nhiều hơn giận.

***

Yoon Bomi trở về với chiếc lều hồng trên chiếc giường tầng của cô. Jung Eunji đã vắng nhà cả tuần vì lịch trình quay phim bận rộn còn Kim Namjoo thì đã mang đống sách vở khổng lồ của em sang phòng Naeun để học tập kinh nghiệm. Son Naeun quả thực có khả năng truyền đạt. Nếu không trở thành idol, có lẽ em đã trở thành giáo viên Anh Văn xinh đẹp ở một trường trung học nào đó.

Gần sáng, bầu trời Seoul bị rạch tan bởi những tia sét trắng xoá, mưa bắt đầu tuôn xối xả. Seoul ngập chìm vào bóng đêm lạnh lùng.

Park Chorong dường như đã chờ đợi thời cơ này cả đêm, cô bật dậy khỏi giường, trở về với vòng tay Yoon Bomi.

Đó là cách làm lành của Park Chorong. Dù sai hay đúng cũng không thể mở lời xin lỗi. Cô sẽ để mọi chuyện như chưa từng xảy ra, Yoon Bomi cũng chưa từng tức tối bỏ đi sau tiếng sập cửa dữ dội...

***

- Hôm qua bọn mình cãi nhau vì chuyện gì ấy nhỉ? - Park Chorong nhổm dậy, nằm chống tay, khẽ khàng nghịch ngợm chiếc mũi cao của Yoon Bomi.

- Không nhớ.

- Tốt! - Park Chorong sau khi có được câu trả lời hoàn hảo thì hí hửng vào phòng tắm.

Yoon Bomi lại vùi mặt vào gối, cô lại phải tự nguôi giận, người con gái này đúng là quá đáng đến quá quắt mà.

***

Những tiếng động trong phòng tắm chấm dứt cùng với tiếng bước chân khẽ khàng.

Yoon Bomi giả vờ ngủ, cô đang chùm chăn kín đầu chờ đợi hành động tiếp theo của Chorong.

Park Chorong tiến lại gần bên giường, khẽ khàng vén lớp chăn mỏng rồi sau một vài giây, một nụ hôn phớt nhẹ được đặt trên má Bomi:

[Chomi|Longfic] Chẳng là gì của nhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ