Bạn cậu kéo tay nhau chạy đi, còn chạy đi đâu nữa tất nhiên là đến mách anh, mách người quyền lực nhất rằng cậu bị người ta xô ngã. Để xem trùm trường fake có đấu lại trùm trường real không. Cậu ta ngay lập tức bị bắt lên văn phòng của anh.
Cậu ngồi bên cạnh anh, nhìn tay cậu xước mà anh sôi hết ruột gan. Anh vốn không có thời gian quan tâm những việc ẩu đả của học viên thế này nhưng bây giờ thì có rồi, ánh mắt anh kiềm nén giận dữ trong lòng khi ngay cả một câu lớn tiếng anh cũng không dám nói cậu mà bây giờ lại nghe cậu bị người khác xô ngã. Cả trường ai mà không biết anh cưng cậu thế nào, rõ ràng là chẳng coi ai ra gì, chẳng nể mặt anh.
Choi tổng từ bên ngoài vội vàng chạy vào, chắc chắn là nghe được tin về con mình, ánh mắt lo lắng cùng tức giận. Bàn tay to lớn của một người cha đánh vào con mình lớn tiếng dạy dỗ._ mày làm cái gì vậy hả, tại sao lại đánh nhau
Nghe giọng Choi tổng run run cậu ta cũng xanh mặt sợ hãi vì chưa bao giờ thấy cha mình phải sợ như vậy, anh đập bàn nhìn họ
_ lúc trước không dạy bây giờ ngồi đây dạy con cho tôi xem à
Anh lớn tiếng làm bọn họ càng lạnh người cúi thấp gương mặt, nắm lại đôi tay đang run rẩy của mình
_ thưa...thưa Kim tổng là lỗi của tôi, tôi đã quá nuông chiều không biết dạy con để nó làm Jeon thiếu gia bị thương. Mong ngài nể tình thân già một mình nuôi con này mà tha cho con tôi lần này tha cho Choi thị làm ơn đi ạ
Choi tổng kéo cậu ta quỳ xuống trước anh, đúng là chỉ cần vài phút anh có thể khiến cả Choi thị suy sụp điêu đứng nếu anh muốn
_ tôi không cần lời xin lỗi của ông, ai làm sai thì người đó phải xin lỗi
Choi tổng đẩy vai cậu ta
_ mày còn không mau xin Kim tổng tha thứ
Giọng cậu ta run rẩy, lắp bắp không còn rõ chữ
_ em...em xin lỗi thầy...xin lỗi Kim tổng, là em bồng bột không có mắt nhìn. Xin thầy tha lỗi...xin thầy tha lỗi
Anh nhìn sang hướng khác, dường như chẳng quan tâm đến lời cậu ta nói
_ cậu xin lỗi tôi làm gì, cậu xô ngã ai thì xin lỗi người đó. Xin lỗi đến khi nào được tha thứ mới thôi
Ánh mắt cậu ta chuyển sang cậu, đầu gối đi tới một đoạn trước cậu
_ Jungkook tôi biết lỗi rồi, xin cậu nể tình chúng ta học chung khối mà tha lỗi cho tôi, tha cho tôi tha cho Choi thị của cha tôi...tôi xin cậu mà Jungkook
Cậu nhìn cậu ta, sự sợ hãi trong tận đáy mắt vì nếu bây giờ cậu lắc đầu không chịu bỏ qua thì anh chắc chắn cũng không bỏ qua, không tha cho cậu ta và cả Choi tổng.
Cậu đứng lên bước đến đỡ cậu ta và cả Choi tổng từ từ đứng dậy. Đôi mắt cậu hiền lành chưa một lần nổi giận ngay cả khi người bị đau là mình. Anh âu yếm ngắm nhìn cậu luôn mang cho người khác sự bình yên, là ánh nắng ấm áp như bình minh. Cậu thật sự lý tưởng trong mắt anh, giống như sự hiền lành của người ấy. Cả hai như là một vậy, một thiên thần anh luôn muốn che chở yêu thương._ thôi được rồi...hai người không cần phải quỳ nữa, tôi sẽ tha thứ chỉ cần cậu hứa không hống hách gây sự hòa đồng với mọi người như một học viên bình thường chứ không phải muốn mình như một trùm trường
BẠN ĐANG ĐỌC
[Taekook] BABY CỦA DADDY
FanficAuthor: Băng tỷ Thể loại: Đam, Sủng ngọt, H , Song trùng, ABO.. "tôi nhất định phải có được hạnh phúc tôi muốn chỉ với em tôi chỉ cần em...cần em mãi mãi chỉ một mình em.." __***__ Truyện xoay quanh cuộc sống của hai nhâ...