Chương 10. Ánh mắt của ông chủ.

157 22 0
                                    

"Ông chủ nhỏ, mấy ngày nay tôi có làm hỏng đồ của cậu không?"

"Không có."

"Tôi có lười biếng bỏ việc không?"

"Không có."

"Tôi có làm ra hành động gì khiến cậu không nhìn nổi không?"

"Không có."

"Vậy... mấy ngày nay cậu làm gì nhìn tôi chằm chằm vậy?"

Suy nghĩ một hồi, Vương pháp y chém đinh chặt sắt trả lời.

"Không có."

* * *

Tiêu Chiến cảm thấy mấy ngày nay, ông chủ nhỏ hình như có điều gì đó bất thường. Dám cược bằng hai tháng tiền lương, vấn đề tuyệt đối nằm ở trên người Vương Nhất Bác, không phải do hắn đa tâm.

Đáng nói hơn nữa, hắn cảm thấy dạo gần đây mình cứ giống như bị ma ám.

Con ma nhỏ tên Vương Nhất Bác.

Buổi sáng vừa mở mắt ra đã thấy một đôi mắt cá chết nhìn chằm chằm vào mình, hơn nữa chủ nhân của gương mặt lạnh tanh kia còn cúi xuống sát rạt, ngay cả hương chanh thoang thoảng trên quần áo cũng tập kích trong hơi thở, cảm giác khủng bố tới nỗi dù là ai cũng không thể bình tĩnh nổi. Đúng vậy, là khủng bố, không có miếng cảm động nào sất!

Lúc làm bữa sáng, đôi mắt kia vẫn cứ dán chặt trên người hắn không rời. Hắn đi sang bên phải, cái nhìn rùng rợn kia cũng di chuyển sang bên phải. Hắn đi sang bên trái, cái nhìn ấy cũng theo sát đi sang bên trái. Hắn đứng một chỗ nếm canh, cái nhìn của pháp y đại nhân cũng như cũ lạnh lẽo treo trên lưng hắn. Cả bữa trưa, bữa tối cũng đều như vậy, giống như hận không thể dùng ánh mắt đó đâm trên người hắn vài lỗ thông khí vậy.

Lúc dọn dẹp nhà cửa, ông chủ nhỏ xung phong đi theo giúp hắn bưng bê. Nhưng từ sự kiện vang nhà vang cửa hôm nọ, hắn liền không dám để cậu rời xa sô pha nửa bước, ngoại trừ đi vệ sinh, còn lại cơm nước đồ ăn vặt đều mang đến tận bàn, dâng lên tận miệng. Chính vì ngồi không như thế, ánh mắt đâm thủng ấy lại lẽo đẽo đi theo hắn không rời.

Bao nhiêu đó thôi vẫn chưa khủng bố bằng lúc đi ngủ. Hắn vừa cảnh giác nhìn bóng lưng ông chủ nhỏ đi vào phòng vệ sinh, chỉ mới xoay tới xoay lui mấy cái định lặng lẽ khóa cửa, gương mặt khiến lòng người run rẩy của ông chủ nhỏ đã xuất hiện phía sau lưng. Cậu nhìn hắn một hồi lâu, cho tới khi Tiêu Chiến cân nhắc nên trèo cửa sổ hay phá cửa chính chạy ra ngoài mới từ từ mở miệng chúc ngủ ngon rồi từ tốn đi vào phòng ngủ.

Hắn đã tự kiểm điểm rất lâu, cũng không biết mình đã làm gì khiến Vương Nhất Bác theo dõi sát bên người như vậy, còn dùng ánh mắt công khai, đường đường chính chính giám sát hắn làm việc nhà, mỗi đêm đều nơm nớp lo sợ mở mắt ra sẽ thấy ông chủ nhỏ ngồi bên mép giường, mang bao tay trắng toát cầm một con dao sáng choang chuẩn bị hành quyết hắn.

Thế nên, cuộc họp gia đình diễn ra, bao gồm hai thành viên trong căn hộ hai tầng đầy quỷ dị tận trong nơi rừng rú này.

[ZSWW] Bảo Mẫu (Completed)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ