6. mọi hình hài và mọi phần tồn tại (end)

531 60 15
                                    

6. mọi hình hài và mọi phần tồn tại (end)

Geto Suguru đã gặp ác mộng, suốt nhiều ngày trời. Hắn nhận ra mắt mình bắt đầu thâm quầng vì những đêm khó ngủ, hắn cũng nhận ra, rằng có lẽ đây là một lời dự báo.

Thế nên hắn mới không trả lời Gojo Satoru, khi người đó hỏi hắn rằng liệu họ có thể già đi cùng nhau hay không.

Từ sâu trong lòng Geto Suguru, hình như hắn đã biết rõ câu trả lời.


Nhiệm vụ ngày hôm đó đáng lẽ chỉ là một nhiệm vụ thanh tẩy bình thường.

Thế mà Geto Suguru lại phải ngã xuống, vùi mặt vào đất bụi, sống lưng đập vào vách tường, khiến thứ được đặt trên mặt tủ lăn xuống, vỡ đôi.

Bàn tay hắn văng ra theo quán tính, nỗi đau cắt thịt khi đầu ngón tay cứa vào mảnh vỡ hoà lẫn với đau đớn tràn lan trên cơ thể. Hắn thấy lồng ngực mình như sắp nổ tung và khoé miệng thì ứa máu.

Nhưng Geto Suguru vẫn còn tỉnh táo để nhìn rõ cái màu cát xanh ấy. Chiếc đồng hồ đã vỡ đôi, cát đổ tràn ra đất, máu của hắn bám trên mặt thủy tinh, đỏ chói mắt.

Chói đến mức Suguru không thể biết được rằng ánh sáng trong mắt hắn đã tắt đi từ lúc nào, hay nỗi đau đã tan biến từ bao giờ.


Cát cuốn vào óc Suguru, tiếng nó lạo xạo len lỏi qua vành tai như tiếng nước chảy róc rách bên hồ.

Và rồi chỉ chớp mắt, Geto Suguru thấy mình cầm trong tay chiếc cần câu dài, mùi mồi cá, mùi nước và mùi cỏ cây lan tràn trong khoang mũi, không còn mùi tanh máu ở đây nữa.

Hắn trở thành một ông bố già, cùng con trai và con rể ra ngoài câu cá, với một cô con gái, con dâu và người chồng hắn yêu đang chờ ở nhà.


Thoạt tiên, Suguru hoảng hốt cho rằng, đây có lẽ là tương lai của họ, một tương lai thật bình yên, nhưng rồi kí ức của cơ thể này ùa về và mọi thứ trở nên rõ ràng.

Hắn nhận ra là mình đã chết. Geto Suguru, phiên bản mà hắn biết, chứ chẳng phải Geto Suguru của nơi này.


Hắn được tận hưởng niềm hạnh phúc của một Geto Suguru đã không chết vào năm 17 tuổi, đã kết hôn với Gojo Satoru hàng chục năm và giờ có đến bốn đứa con.

Những giây phút phi thực tế ấy khiến hắn cảm thấy mình như một kẻ vụng trộm khốn khổ.

Cho đến khi Geto Suguru nhận ra hắn không phải kẻ trộm duy nhất tồn tại trong niềm hạnh phúc ấy.


Khi người đó cắn miếng bánh kem ngọt ngấy và liếm môi, khi người đó đặt tay bên hông và thì thầm với hắn trong ánh đèn trên biển, khi người đó nói chiếc đồng hồ cát xanh có lẽ là một món quà, Geto Suguru đã tin ngay lập tức.

Rằng hắn vẫn còn một cơ hội cuối cùng để được tồn tại và được nguyền rủa.


"Xin lỗi, Satoru."

Hắn nói, khi người kia bám chặt lấy đôi bàn tay hắn và hôn lên mí mắt.

"Tớ đã chết mất rồi."


[𝐆𝐨𝐆𝐞𝐆𝐨] all the days to comeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ