8 năm sau...
...
- Anh êu ơi mở sang kênh số 2 đi! - Nó chạy từ phòng bếp ra, nói với Hoseok đang ngồi ở phòng khách.
- Không!
- Cái... ?
- Không thích đấy!
- Nhất định là không mở đúng không?
- Ừ đấy rồi sao? – Hoseok vênh mặt, nhìn đắm đuối vào nó.
- Được thôi - Nó xắn tay áo, mắt giả vờ lơ đễnh - Nhất định không chứ gì? Ha... Để xem rồi em trừng trị anh như nào ha...
Không nói một lời, Hoseok đột ngột đứng phắt dậy, dùng lực hai tay đẩy người nó ngã xuống chiếc ghế sofa dài màu kem còn thơm mùi mới. Anh nhanh chóng dùng lấy tay giữ chặt hai cánh tay nó lại.
- Thế nào? Muốn trừng phạt anh nữa không? – Hoseok vừa nhìn xuống nó, nhếch môi lên khẽ tạo thành một nụ cười gian giảo, cất lời.
- Bỏ ra không đấm cho phát giờ! - Nó chu môi đanh đá. – Không bỏ tôi ra lát không có cơm ăn đâu nghe chửa?
- Không phải lo anh đói... - Hoseok cười nhẹ - Anh có thể ăn bất cứ cái gì mà...
- Là tôi tự sợ mình sẽ đói thôi. Anh không ăn tôi còn mừng... Đỡ tốn.
- What the hell?
- What what cái giề? Có bỏ ra không hả? A, con chào bố...
- Úi! – Hoseok la lên, nới lỏng cánh tay nó ra, hốt hoảng nhìn về phía cửa. – B..bố? ...
- ...
- AAAAAAAAAAA.........!!
Hoseok còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, nó đã đá cho anh ta một cái vào ngay vị trí nhạy cảm... Vừa vùng dậy chạy ra phía bếp, nó vừa bật cười ngặt nghẽo. Hoseok ngốc, sao anh dễ bị lừa quá vậy hả?
...
- Hoseok-ssi nấu cơm giúp em phát coi!
- Mố? Em dám kêu chồng em nấu cơm hả?
- Nấu không? - Nó lườm.
- Anh sợ gì mà...không nấu? – Hoseok bật cười lớn. – Đùa chút mà có cần em phải giận thế không? Giận nhiều nổi mụn đó...

BẠN ĐANG ĐỌC
Vết xe đổ {J-Hope BTS} - Long imagine
Short StoryShort imagine - Hoseok ~ Tác phẩm đầu tay Ngày xuất bản: 10-12-2014.