Chương 10: Nếu mình quá giới hạn, thì sao?

371 16 7
                                    

"Em dần quên được rồi, nhưng người ta lại gieo cho em hy vọng."

[Thương]

"Căn phòng này...?"

"Ta đã nhờ người chuẩn bị cho con đó, có chậu hoa hướng dương bên cửa sổ nữa kìa."

"Cảm ơn..."

"Ăn nói cộc lốc vậy sao Jang Se Mi?"

"Con xin lỗi..."

"Sao con lúng túng vậy, ta vẫn chưa làm gì con hết nhé!"

"T...tay của người..."

Thì ra tay của Beak Do Yi đang để sau lưng Se Mi, bà ấy vội vàng rụt tay về, mũi hơi ửng đỏ, giọng có chút ngại ngùng.

"Ờm...thôi con xem còn thiếu gì không để ta nhờ người mua thêm?"

"Dạ đã đầy đủ rồi ạ!"

"Um...vậy t...ta về phòng nhé, có cần gì thì gọi ta!"

Chủ tịch chưa bước tới cửa phòng thì bị giọng nói ấm áp ấy kéo khựng lại.

"Con có nghe Chi Jung nói..."

"Nó lại nói nhảm với con chuyện gì nữa à?"

"Do Yi..."

"S...sao con lại gọi tên ta như vậy?"

"Do Yi có thương con không?"

"Ta..."

"Con lại suy nghĩ nhiều rồi nhỉ? Chi Jung chỉ nói bâng quơ thôi"- Se Mi khẽ miệng cười khổ.

Beak Do Yi bước tới trước mặt Jang Se Mi. Mặt đối mặt. Bà đưa tay chạm nhẹ vào mặt Se Mi.

"Con có biết ta đã nhớ con thế nào khi con không bên cạnh Beak Do Yi ta một khoảng thời gian dài không?"

"Nhớ?"

"Khi Se Mi trở về, ta đã rất vui mừng nhưng rồi con nói muốn về với Chi Gang, trong lòng ta có chút hụt hẫng. Cảm giác đó là gì nhỉ?"

Se Mi lại dùng ánh mắt ấy nhìn Do Yi, cái ánh mắt mà hơn 2 năm rồi Do Yi không còn thấy nó. Do Yi cũng đưa mắt đón nhận ánh mắt của người phụ nữ ấy.

"Ta gọi cảm giác đó là thương..."

"Là thương hại đúng không?"

Trong vô thức, Beak Do Yi đã nhón gót, hôn vào môi Se Mi khiến cô ấy đứng hình. Đôi môi mềm mại đó chạm vào nhau, cảm giác lúc này thật khó tả. Jang Se Mi thả lỏng người nhưng rất nhanh sau đó, cô ấy dùng lực không quá mạnh đẩy Do Yi ra.

"Chúng ta không thể..."

"Chẳng phải đây là điều Jang Se Mi con luôn muốn sao?"

"Đúng là con luôn muốn người thấu hiểu nhưng tình cảm của con thuần khiết, không mưu cầu xác thịt như Beak Do Yi người nghĩ..."

"JANG...SE...MI...."

"Xin đừng gọi con như vậy!"

"Bây giờ ngay cả tên con ta cũng không đủ tư cách được nói sao?"

[Giới Hạn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ