Trước kia như thế nào không phát hiện ra em có nhiều nước mắt như vậy.
Một tiếng vang, đám người đang xem hưng phấn lùi lại vài bước, nhưng thỉnh thoảng vẫn có tiếng la ó của những kẻ gây rối, Bùi Minh Ưu tóm lấy người đang có cảm thấy đau đớn, Ứng Dương không ngờ rằng mỹ nhân mà cậu ta đang nhìn hóa ra lại là một bông hồng có gai, trát người ta đau thật đau, cậu ta hét lên đau đớn mà không hề suy nghĩ.
"Ồ! Anh Bùi thật tuyệt vời!"
"666 anh Bùi thực lực vẫn như cũ!"
"Nào anh Bùi! Đánh chết hắn đi!"
Cuộc chiến bất ngờ này đã thu hút sự chú ý của những người xung quanh, thậm chí cả những người bạn đang khoe khoang xì hơi ở bàn poker và bàn rượu cũng đi tới, nhìn thấy một trong những nhân vật chính là gia đình họ A Bùi, họ bắt đầu tán thưởng.
Trong giới ai không biết rằng Bùi Minh Ưu, người có khuôn mặt xinh đẹp, thực ra lại là một người có tính khí thất thường.
Cậu sẽ không chủ động gây rắc rối, nhưng nếu có người khiêu khích cậu, người cậu sẽ cảm thấy khó chịu sau khi bị đánh bom.
Cú đấm cuối cùng giáng thẳng vào mặt người đàn ông, Ứng Dương ngã xuống đất, Bùi Minh Ưu nhìn cậu ta bằng ánh mắt chán ghét rồi đi thẳng về phía trước, đi được vài bước, hai chân cậu yếu ớt, loạng choạng được Cù Tinh Dương vội chạy tới: "Sao thế? Tại sao lại đánh nhau với người khác, cậu không sao chứ?"
Vừa rồi đi theo Cù Tinh Dương trở lại bàn ăn, Bùi Minh Hữu sắc mặt hôi hám không nói gì, người bạn ngồi bên trái nhướng mày: "Ồ, còn chuyện gì nữa, chẳng phải là không biết lượng sức tới sao? Có lẽ hắn còn dùng tay không khiêu khích anh Bùi, cuối cùng bị đánh thành đầu heo ha ha!"
Cù Tinh Dương liếc nhìn vẻ mặt bối rối của Bùi Minh Ưu, trong lòng đoán được là như vậy, vỗ vỗ vai cậu: "Tôi đánh không lại cậu, đừng tức giận."
Bùi Minh Ưu lẩm bẩm: "Tôi khó thở quá." Anh chỉ có chút chán ghét.
Cù Tinh Dương lại an ủi vài câu, lúc rời đi, anh dùng tay vuốt ve cổ Bùi Minh Ưu, bị nhiệt độ trên đó đốt cháy, không khỏi cau mày, nhìn kỹ hơn: "Bùi Minh Ưu, tại sao lại như vậy? Mặt đỏ như vậy?" Anh vươn tay sờ sờ, "Nhiệt độ hơi cao a, phải không..."
Cù Tinh Dương không nói rõ ràng mà nháy mắt với cậu, bản thân Bùi Minh Ưu cũng cảm thấy có gì đó không ổn, trong lòng biết rằng đó là pheromone chết tiệt của Ứng Dương, có lẽ cậu có chút động dục giả, cho nên cậu cầm đồ uống lạnh trên bàn: "Có lẽ, tôi về trước, Giang Viễn chắc chắn cũng sẽ về."
"Cậu trên tay vết bầm tím làm sao bây giờ?" Cù Tinh Dương nhìn thoáng qua tay Bùi Minh Ưu, Bùi Minh Ưu cùng thể lực cường đại của alpha chiến đấu, cũng không có hoàn toàn áp chế, trên người cậu có vết bầm do bị đánh thực sự mang theo một ít đau đớn.
Bùi Minh Ưu cau mày, liếc nhìn tay mình: "Tôi cứ nói là tôi tự đánh, tuyệt đối không được để Giang Viễn biết."
"A? Vì sao Giang Viễn không thể biết?" Bạn bên cạnh nghe được vài câu mấu chốt liền quay đầu nhìn sang, tuy rằng không quen Giang Viễn, nhưng đều là học cấp ba, hơn nữa bọn họ vẫn là biết nhau bởi vì anh có mối quan hệ tốt với Bùi Minh Ưu nên có thông tin liên lạc của Giang Viễn.