tập4#

92 14 2
                                    

ehem...mấy pác đọc truyện tui mà không vote là sao?TẠI SAO!tui cố gắng viết cho mấy pác mà ughhhhhhhhhhhhhh!

Thôi cứ viết có cho mấy pác đọc vậy😧

Cậu nhìn người đàn ông trước mặt thầm nghĩ trong đầu rằng nhìn người này có vẻ là người tốt cậu nhìn người đàn ông cảm giác an toàn truyền đến nhìn sang chú cún nó đứng im không cử động vẫy đuôi mà nhìn ông ta cậu dang hai cánh tay nhỏ bé như muốn ôm.

Vietnam: Namnam muốn ôm ngài ôm con đi!

Chất giọng trong trẻo ngọt ngào kèm với đó là sự dễ thương trên khuôn mặt làm cho mọi người xung quanh phải nhìn cậu với đôi mắt cưng chiều.Y không ngần ngại mà bế cậu lên mà ôm.Cậu ôm chặt Y cứ thế không buôn Mattran cũng muốn liền kêu cậu ôm mình.

Mattran:nè Vietnam em ôm anh đi nè anh cũng muốn!

Vietnam:cục cưk.(xin lũi nếu tui sai)

Anh nghe xong thì muốn như tan biến hoặc quên đi sự tồn tại của anh.Viethoa thì được một phen cười nghiêng ngã.Y bất ngờ lúc nãy thì như com mèo con muốn được chiều chuộng còn bây giờ thì như chú mèo xù lông.

???:này có vẻ ta nên về rồi...

Vietnam:ngài về sao...?

Y gật đầu thả cậu xuống ông cùng hai anh trai kia rời đi cậu nhìn theo bóng lưng đó mà tiếc nuối...

Nơi tôi thuộc về (countryhumans)[allvietnam]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ