cuối tháng, rốt cuộc na jaemin đã vượt qua đánh giá của vị công ty, thành công dọn đồ ra khỏi cái kí túc xá nghèo nàn kia
lee jeno vì nghe tin này mà mất ngủ, thậm chí từ tối qua đến giờ đã lau sàn nhà sạch bóng đến soi được gương
đồ đạc ở trong 2 tháng kia không tính là nhiều nhưng phải chờ đến 4h chiều để bàn giao lại phòng cho tốp sinh viên mới đâm ra na jaemin có một khoảng thời gian rảnh nằm ở trên giường bấm điện thoại
na jaemin thấy công thức bánh ngọt, bỗng nhận ra mình chưa từng đụng vào bếp làm cho chồng được một món ăn nào cả
vậy nên với lòng quyết tâm to lớn rực cháy, cậu quyết định khi về nhà sẽ một lần lăn vào bếp chiến đấu với lửa và gia vị
4h chiều ngày đó, vị giáo sư kia cười không ngừng đến đón bạn nhỏ nhà mình
" mau đến đây, trở về nhà thôi"- lee jeno thấy cậu cầm theo cái vali xanh biển lững thững đi xuống, không chịu được mà ôm trầm lấy người ta
lee jeno đưa cho cậu một cái bánh trứng nóng để nhâm nhi ấm bụng, bản thân cứ ngờ nghệch đỡ đồ lên xe đến mức quên luôn na jaemin ở ngoài
" này!!! em còn ở ngoài mà anh đã vào xe rồi à?"
hắn vội vàng ngơ ra, lại lật đật chạy xuống mở cửa cho cậu rồi cười hì hì, chỉnh điều hoà lên cho ấm, cái má vì lạnh của cậu giờ đây vì nhiệt độ mà ửng lên đỏ hồng đáng yêu, lee jeno lại vui vẻ hôn trộm người ta một cái
" đáng yêu quá"
" anh chơi xấu em, em lớn rồi, em sắp tốt nghiệp rồi nhé"- na jaemin hơi hờn lên, giấu cái mặt của mình vào cổ áo quay đi
" bạn nhỏ nhà ai mà đáng yêu như vậy chứ"- hắn cong mắt lên, xoa đầu cậu mấy cái dỗ dành
" à em muốn đi siêu thị"
" muốn ăn gì à?"
" hôm nay đặc biệt làm bánh cho anh, mừng ngày em về nhà"- cậu tinh nghịch nháy mắt một cái, trên xe líu lo như chú chim non nhỏ
lee jeno chiều theo ý cậu, đánh xe đến siêu thị gần nhà, xuống xe nhanh chóng nắm lấy bàn tay bé xíu của cậu cho vào trong túi áo như bao bọc một miếng cơm trắng, tay còn lại để xách giỏ hàng thong dong tìm nguyên liệu nấu ăn
na jaemin hướng đông nhìn tây, cái gì thuận mắt vừa ý thì để vào giỏ hàng, còn lén lút nhét vài gói kẹo dẹo gấu ở dưới túi bột mì, chẳng mấy chốc cái xe đẩy đã tầng lớp chồng lên nhau, lee jeno lúc thanh toán cũng không than phiền, chỉ có hơi nhức đầu nhìn độ dài của hoá đơn đang được in ra
" còn không biết em nấu ra thứ gì, nhưng đống này có thể đủ nấu cho anh và em ăn cho 2 tuần tới đấy"
" đưa em một túi, em cầm giúp"- cậu thấy trên tay jeno là 4-5 cái túi giấy đựng đồ nên tốt bụng lên tiếng
" nặng, anh cầm được rồi"- lee jeno đưa cho cậu một túi kẹo gấu, bản thân tự mình cầm mấy cái túi đồ ăn ra xe
" hôm nay là ngày em trở về nhà nên chiều em một chút, tuần này không được ăn kẹo nữa"- lee jeno trên đường trở về nhà thành ông chú lải nhải, lại bắt đầu phàn nàn về cân nặng của cậu
BẠN ĐANG ĐỌC
| nomin| kẹo bông gòn
Fanfiction" thầy lee, em thích kẹo bông gòn" " na jaemin,em đã giải xong bài toán chưa?" ngọt , ngọt, ngọt!!!