【09】

184 7 0
                                    

24.09.2023

17.

Sau sự việc đó, mấy ngày nay tôi và Lục Khương Thiên Yết không nói chuyện với nhau nữa, nhưng mỗi đêm nó đều đến phòng của tôi, ngồi đó đọc một vài trang truyện, sau khi thấy tôi đã ngủ say giấc thì mới rời đi.

Cảm xúc của tôi là giả, giấc ngủ sâu của tôi cũng vậy.

"Lương Hy Xử Nữ, chị chính là cố tình tạo cho em một cái thói quen rồi bỏ rơi em đúng không?"

Giọng nói lạnh lùng, không mang theo niềm vui hay ý giận, nhưng lời nói đó lại khiến cho tôi thầm giật mình, đúng là tôi cố tình, cuốn truyện đến bây giờ đã được đọc hơn nửa quyển rồi, ngày qua ngày, tôi đã để lại dấu ấn trong lòng nó.

Nhưng quả thật tôi rất sốc, khi Lục Khương Thiên Yết lại có thể biết được chuyện này.

Nó không ở lại quá lâu, đặt cuốn truyện về chỗ cũ rồi rời đi.

Dựa vào chút ánh sáng yếu ớt của ánh đèn bàn, tôi nhìn theo bóng lưng nó rời đi cùng với sự cô đơn.

Cho đến một đêm khi ba tôi trở về, bầu không khi quỷ dị này mới được phá vỡ.

Lục Khương Thiên Yết vào phòng tôi là lúc 22h, nhưng vô tình lại nghe được âm thanh của hai người làm cái gì đó... sát vách.

Thật khó cho tôi để giả vờ ngủ vào giờ đó.

Tôi và nó, nghe được ba với mẹ nó đang làm tình ở góc tường.

Cảm giác này thật là yomost, khiến cho người ta phải mặt đỏ tía tai.

Tuy nhiên, Lục Khương Thiên Yết vẫn bình tĩnh ngồi đọc truyện ở đằng kia, trông nó bấy giờ y như một con chó già, không quan tâm đến những gì đang nghe thấy.

Cuối cùng thì màn "vật lộn" bên vách tường đã kết thúc, và Lục Khương Thiên Yết cũng đã đọc xong cuốn truyện, ngồi bên giường nhìn tôi hồi lâu mới chịu rời đi, dường như lúc rời đi nó còn cười, nhưng tiếng cười rất nhỏ và không thể nghe thấy, nhưng cũng có thể là do tôi bị ảo giác.

Tôi thậm chí còn tự hỏi mình, liệu nó có cố tình ở lại cho đến khi hết màn "vật lộn" bên cạnh rồi mới rời đi hay không.

Đứa em trai này, càng ngày càng khó hiểu, ban đêm lẻn vào phòng người ta, ban ngày thì tỏ vẻ xa lạ.

Về phần tại sao ba tôi lại trở về? Tất nhiên là vì có sự nhúng tay của Dương Vũ Nhân Mã rồi, công trình lần này sẽ là cơ hội cuối cùng của ông ấy, công trình vẫn đang được hiện, nhưng tự nhiên ông ấy lại quay trở về còn bảo tôi đi nói vài lời ngon tiếng ngọt trước mặt của Dương Vũ Nhân Mã.

Hôm nay trong bữa ăn, Cố Huyền Xà Phu đặc biệt nấu một bàn ăn thịnh soạn, khuôn mặt lại còn vô cùng niềm nở.

Một nhà bốn người đang quây quần trên một bàn ăn, nhưng trong thâm tâm của mỗi người đều có một bóng ma riêng.

Phải mất một lúc lâu cha tôi mới mở miệng nói, vừa nói ông vừa gắp thức ăn vào trong chén tôi, nhưng chẳng có món nào trong số đó là tôi thích cả.

[Hoàn][CV][Xử Nữ - Thiên Yết] Bệnh Chiếm HữuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ