Scene 22. Kể từ khi gặp em

62 12 1
                                    

Ngày Yujin đi, em mang theo cả chúng trốn đi mất.

Chúng là gì nhỉ? Là bất cứ điều gì đem lại hạnh phúc cho tôi.

---

Sức khỏe của tôi phục hồi với tốc độ đáng ngạc nhiên.

Anh Hanbin bất ngờ vì tôi đã không còn cần phải đeo kính nữa, thậm chí đã không tin vào tai mình khi bác sĩ thông báo rằng tôi hiện tại đang ở trạng thái vô cùng tốt, toàn bộ bệnh cũ đều đã biến mất.

Đến cả vị bác sĩ chính thăm khám thường xuyên cho tôi cũng hoài nghi với kết quả này, thậm chí còn phải làm lại một buổi tổng kiểm tra cho tôi. Đến cuối cùng vẫn là nhận được tin tốt, tất cả các chỉ số đều đã trở về bình thường.

Tôi là người đã chiến đấu với bệnh tật ròng rã suốt nhiều năm, dĩ nhiên biết chuyện tưởng như giấc mơ thế này sẽ chỉ xảy ra với một xác suất vô cùng nhỏ, không thể vì mổ một ca liền khỏi bệnh.

Đây chắc chắn đều là nhờ vào điều ước cuối cùng của em. Chẳng thể ngờ rằng nó có thể tài tình đến mức này. Đến mức khiến tôi đau lòng.

Tôi được cấp giấy xuất viện và trở về nhà, nhưng tôi đã đứng trước cửa một tiếng rồi mà vẫn chẳng dám bước vào.

Ngôi nhà đã là của tôi suốt vài năm nay, không ngờ có một ngày lại trở nên xa lạ đến nhường này.

Rốt cuộc cho đến khi nhà hàng xóm kế bên bắt đầu tò mò chú ý đến tôi, tôi mới buộc phải đẩy cửa bước vào bên trong. 

Thời gian dưỡng sức hậu phẫu thuật của tôi là chưa tới một tuần, nhưng trong lúc tôi nghỉ ngơi thì anh Hanbin vẫn tình nguyện đến giúp tôi dọn nhà tận hai ngày. Giờ thì tôi đã biết được lý do, anh ấy kỳ thực không chỉ đơn giản là muốn giúp đỡ tôi.

Anh Hanbin đã đóng toàn bộ đồ đạc của Yujin vào thùng giấy rồi khóa hết vào phòng vẽ tranh của em ấy. Chìa khóa phòng có lẽ anh ấy cũng đã giữ lại rồi.

Nhưng dù có cố gắng bao nhiêu, thì cũng chẳng thể hoàn toàn xóa được dấu vết của một người vô cùng quan trọng đã từng sống dưới mái nhà này.

Tôi nhìn quanh quẩn một vòng, trong lòng chợt nổi lên cảm giác thập phần xa lạ. 

Bệ cửa sổ chưng vài chậu Hương Thảo, tủ lạnh dán đầy miếng hút nam châm sặc sỡ. Ngoài ban công là ba sào phơi với ba màu quần áo khác nhau, tủ lạnh cũng không còn là tủ chứa duy nhất sữa ít đường để ăn với ngũ cốc nữa.

Toàn bộ đều là những thay đổi sau khi Yujin xuất hiện. Chỉ trong vỏn vẹn vài tháng ngắn ngủi, căn nhà nhỏ như được thay mới.

Như thể nơi này, vốn dĩ là dành cho hai người ở, kể từ rất lâu rồi.

Tôi thả người lên chiếc sô pha trong phòng khách, chăm chú nhìn hình ảnh của bản thân phản chiếu trên màn hình ti vi. Hàng trăm suy nghĩ cứ như đang tham gia một cuộc thi, đua nhau chạy trong đầu tôi.

Có rất nhiều điều mà phải cho đến tận bây giờ tôi mới nhận ra, có lẽ vì thời gian qua em thay tôi nhuộm thế giới của mình bằng từng gam màu rực rỡ, yêu lấy người cô đơn là tôi đây trong khoảng bình yên nhất của tuổi trẻ.

gyujin | Kể từ khi gặp emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ