[Pascal x Diaz] Nhật Bản

103 3 0
                                    

  Nhận lời mời của Tsubasa và được sự đồng thuận của huấn luyện viên Barbas, Diaz đã có một chuyến du lịch ở tận Nhật Bản xa xôi, tất nhiên là đi cùng với Pascal.

  Đâu đó khoảng đầu năm, hai cậu nhóc cùng Barbas hạ cánh xuống Tokyo. Sau đó, ba người đi tàu đến Shizuoka, gần nhà của Tsubasa và các bạn.

  Diaz cực kì hứng thú với chuyến đi, cậu nhóc cứ lải nhải về vụ này suốt mấy hôm trời. Cậu muốn được gặp lại cậu chàng "số 10" đã đánh bại mình tại giải đấu ở Pháp. Nếu "số 10" không đến Argentina thì Diaz sẽ tự mình đến thăm luôn, để còn rủ cậu ta so tài lần nữa chứ. Điệu bộ hào hứng đó lây sang cả Pascal. Hai cậu nhóc cứ rủ nhau nói chuyện về vụ này suốt, còn bàn xem ngoài chơi bóng thì sẽ làm gì. Từ trước khi khởi hành mấy hôm, cả hai đã vô cùng sôi nổi.

  Ngày đầu tiên ở Nhật Bản, mây trắng che phủ trời xanh, ánh mặt trời yếu ớt hơn vì đang là mùa đông giá lạnh. Và thời tiết này ảnh hưởng khá nhiều đến cậu nhóc Nam Mỹ nọ.

  Diaz định sẽ thức dậy từ sớm, đi dạo xung quanh một chút, ghé thăm thử sân bóng ở đây, rồi chạy đi tìm cậu "số 10". Đáng lẽ là như vậy, nhưng đã gần tám giờ sáng và Diaz vẫn đang cuộn tròn trong chăn bông. Trời lạnh thế này làm cậu chẳng muốn rời khỏi chăn ấm chút nào, nên mặc dù đã thức dậy từ lâu và mắt vẫn mở thao láo, có vẻ cậu không định xuống giường và đi ra ngoài.

  "Diaz! Trời sáng rồi, mau dậy đi!" Đợi mãi không thấy cậu bạn thân vốn vô cùng thích thú với lần đi chơi xa này chịu ra ngoài, Pascal đành phải đến tận nơi gọi dậy. Dù thế, Diaz vẫn giấu mình trong chăn, chỉ để hở mỗi cái đầu xù rối ra nói chuyện.

  "Tớ cũng muốn dậy lắm, cơ mà...  Lạnh quá đi mất..."

  "Cái cậu này..." Pascal nghe vậy cũng chẳng biết phải làm sao. "Chúng ta đến đây không phải để cậu cuộn tròn trong chăn như con sâu thế này cả ngày đâu!" Nói rồi, anh chạy đến cố kéo chăn ra, để mà lôi cái người đang nằm trên giường kia dậy. Pascal kéo, Diaz cũng kéo chăn về phía mình. Tại vì cậu đang lạnh lắm. Argentina vốn ấm áp hơn nhiều, cậu không thích thời tiết rét buốt thế này chút nào.

  Nhưng đến cuối cùng thì cậu cũng phải đầu hàng Pascal. Diaz đành mặc kệ cái chăn bông ấm áp bị kéo khỏi người, trong khi Pascal đang cười đắc thắng.

  "Ờ, dậy thì dậy..." Diaz vươn vai thở dài, "Pascal, kéo tớ." Cậu nói bằng giọng uể oải, rồi vươn tay ra trước.

  "Đây, dô ta nào." Pascal cũng gật đầu đi đến nắm lấy bàn tay ấm áp vì vùi trong chăn từ nãy đến giờ, mà kéo dậy. Trong khi Pascal đã ăn mặc chỉn chu, đầu tóc gọn gàng và mặc đủ áo ấm thì Diaz, ngược lại, nhìn rất chi là lôi thôi. Mái tóc rối bù, trên người vẫn là bộ quần áo ngủ, thành ra cậu ta giờ lạnh ngắt. Nghe lời Pascal, cậu nhanh chóng đi vệ sinh cá nhân rồi mặc áo ấm vào.

  "Ừ thì cũng ấm đấy, nhưng chui vào trong chăn nằm vẫn..."

  "Cậu đến đây chỉ để chui vào chăn nằm thôi à?"

  Barbas nói rằng hôm nay Tsubasa phải đi học, nên vụ so tài với "số 10" của Diaz đành dời lại sau. Cậu cùng với Pascal quyết định đi dạo quanh khu phố này một chút. Họ đi loanh quanh những cửa hàng nhỏ ven đường, hướng mắt ngắm núi Phú Sĩ hùng vĩ, rồi ghé qua sân bóng.

[Captain Tsubasa] Bên Ngoài Sân CỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ