15

781 68 7
                                    

sau khi thanh an ngủ say, trung hiếu ôm sự tức giận đi ra khỏi phòng. nhanh chóng chạy đến phòng hiệu trưởng.

"em chào thầy!" nó cúi đầu lễ phép.

thầy hiệu trưởng thấy nó thì có chút bất ngờ lẫn lo lắng. bố trung hiếu là một trong những người đóng góp cho trường nhiều nhất, ông sợ rằng nếu tên nhóc này lại gây chuyện gì đó thì làm sao ông còn mặt mũi để nói chuyện với bố nó đây. ông nhẹ nhàng kéo ghế mỉm cười mời nó ngồi.

"ồ trung hiếu, em tới tìm thầy có việc gì?"

"thưa thầy, em có việc cần báo." nói rồi nó đưa đoạn clip vừa quay cho hiệu trưởng xem. "minh tuấn và bạn của anh ấy bắt nạt bạn em."

sau khi xem xong, vầng trán vị hiệu trưởng liền toát hết mồ hôi. ông thở dài, suy nghĩ một hồi quyết định phát loa gọi nhóm minh tuấn và điện thoại cho phụ huynh của họ đến trường gặp mặt.

chỉ một chốc sau, ông bố đại gia của minh tuấn tới. giữ bộ mặt nghiêm nghị, ông ngồi xuống bên cạnh cậu con trai.

họ đợi tầm 10 phút thì bố mẹ của hai tên đồng bọn kia cũng đến.

vị hiệu trưởng không nói gì mà chỉ e dè đưa đoạn clip ra. bố của minh tuấn hít thở sâu một hơi, ông nhìn hắn với ánh mắt hình viên đạn rồi quay sang nhìn trung hiếu đang ngồi chễm trệ trên ghế.

"chuyện này... tôi có thể đền bù, ngược lại xin cháu hãy xoá đoạn clip đó đi và bỏ qua..."

"giờ ông đưa tiền thì anh ấy có quên được chuyện này không?" trung hiếu quát vào mặt ông ta.

"nào nào từ từ đã!" hiệu trưởng ngăn nó lại rồi tách họ ra.

"tổn thất tinh thần ông làm sao mà đền bù hết được?" lần này giọng nói của nó có vẻ bình tĩnh hơn dù hai bàn tay vẫn siết chặt.

"cũng đâu phải chuyện của cháu! sao cháu lại xen và-" bố của minh tuấn định nói nhưng lại bị trung hiếu đập bàn chen ngang.

"không phải chuyện của cháu, nhưng người gặp chuyện là người của cháu! vậy cháu đủ liên quan để xen vào chưa?"

những người còn lại trong phòng bị câu nói của nó làm cho đơ người. nói rồi nó ngồi xuống, tiếp tục nghe quyết định của hiệu trưởng.

"chuyện này... ngại quá các anh chị à! nhưng tôi phải nói thẳng với anh, con trai các anh chị phải chịu hạnh kiểm yếu và chắc chắn rằng sẽ ở lại lớp năm nay..." vị hiệu trưởng một lần nữa dè dặt mở lời.

"sao chứ? tôi có thể đóng góp thêm cho trường, chỉ cần cho con trai tôi..."

"ông im đi! thưa thầy, ông ta đưa bao nhiêu, em sẽ đưa gấp đôi. chỉ cần kẻ xấu phải bị trừng trị, mọi thứ đều được!" trung hiếu lại ngắt lời người doanh nhân lịch lãm kia.

"tôi rất tiếc... nhưng tôi không thể tha thứ cho cháu 2 lần!" vị hiệu trưởng đặt tờ giấy báo đuổi học lên bàn, nhẹ nhàng nói mấy lời.

sau đó thì có lẽ ai cũng biết, mọi thứ xử lý xong xuôi. bố trung hiếu cũng được gọi đến để nói chuyện cùng hiệu trưởng, còn nó đứng bên ngoài đợi bố. chỉ một lúc sau ông đã quay trở lại.

strangelow | justusNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ