Chương 11: Thương Tiếc

24 6 0
                                    

Đã năm ngày trôi qua nhưng chưa có dấu hiệu của kỳ phát tình. Nghẹn chừng năm ngày không thể chạy không thể chơi thoải mái, Jungkook buồn khổ cơ hồ sắp giơ chân, không thoải mái, hẹn Jimin đi bờ biển bơi lội.

Còn không đợi cậu đem ý tưởng này đến màn thực tiễn hành động, Jung Eun thanh âm lại như ma quái vọt vào tai cậu.

Đứng ở một phương diện nào đó mà nói, Jungkook thật sự bội phục mẹ con hai người Song Ji Eun, rất có nhận tính, quá mức kiên cường, mặc dù liên tiếp bị mắng, cũng vẫn như cũ bất khuất, hôm nay đem bọn họ ném trở về, ngày mai lại giống như con gián bất diệt bất tử đi đến trước mặt, không thuận theo, không buông tha người khác, kinh thiên động địa, cố tình gây sự.

Lúc này đây, Jung gia tiểu thư lại đối với Jungkook nói: "Jungkook, cậu thực sự là muốn ở trên đường cái ngủ sao? Tôi cho cậu thời gian dài như vậy, cậu cũng không đến tìm tôi giải thích, tìm tôi làm cam đoan, tôi nói cho cậu, cho dù tôi thiện lương mềm lòng, cũng không phải là bị cậu bắt nạt xong còn muốn làm thánh mẫu không oán! Nếu bây giờ đây, cậu còn cố tình không trả nợ tôi, cố tình không làm cam đoan, tôi nhất định sẽ không tha thứ cho cậu, tôi nhất định sẽ dỡ xuống phòng ở của mấy người!"

Nghe qua lời nói này, Jungkook lạnh lùng cười nhạo: "Jung Eun, cô không phải là phát sốt đi? Buổi sáng rời giường, cái gáy không bị đập vào đá chứ? Thật là kì quái, cô có ăn thức ăn của loài người, mà không nói tiếng của loài người như vậy, cái gì loạn thất tao bát tao, giải thích? Nói cái gì trả nợ? Tôi đánh cô là trừ yêu diệt ma thay trời hành đạo! Viết giấy bảo đảm? Làm cái gì cam đoan? Cam đoan ba cô cho tôi tiền tôi sẽ không lấy sao? Cô muốn tôi với cô cam đoan cái chuyện này, là tôi không phải có điểm bị coi thường a? Jung tiểu thư, tôi đã cùng cô nói qua, không có việc gì đừng phiền nhiễu tôi, tôi ngày nào đó không kiên nhẫn sẽ hướng nhà mấy người cho mấy người mấy cái tát!"

Jung Eun thở hổn hển. "Jungkook! Cậu quá đáng! Tôi ăn nói tử tế, đối xử tử tế với cậu, cậu liền như vậy không có giáo dưỡng! Tôi không thèm cùng cậu dây dưa, như vậy đi, tôi cho cậu năm triệu won, cậu viết cho tôi giấy cam đoan, cam đoan không lấy tiền của ba tôi. Cậu cam đoan cho tôi, tôi cũng cam đoan cho cậu, phòng ở của cậu sẽ không bị giải tỏa!"

Jungkook thực sự nhịn không được, cười ha ha "Jung Eun, trong đầu cô có cái gì a? Cư nhiên bỏ ra hai mươi vạn! Cô tưởng cái gì? Năm triệu won đã nghĩ bán đứt cho tôi viết giấy cam đoan? Cô là tinh thần không tốt đi! Chậc chậc, số tiền này cũng thật lớn, lớn đến độ dọa người! Đủ khó coi! Như vậy đi, không bằng tôi cho cô gấp đôi, cô nhất định phải hủy phòng ở của tôi, mười triệu won đừng do dự!"

Jung Eun kêu to: "Jungkook, tôi xem cậu thực có bệnh!"

Jungkook lập tức hỏi cô: "Jung Eun chẳng lẽ cô có thuốc?"

Jung Eun âm thanh ồn ào: "Cậu mới có thuốc!"

Jungkook nhàn nhạt đối cô ta nói: "Um! Đúng! Tôi có thuốc, cô có bệnh!"

Không cho Jung Eun cơ hội tiếp tục nổi điên, Jungkook theo sát sau nói: "Jung Eun, tôi đã cảnh cáo cô, đừng tới trêu chọc tôi. Cô đã không biết tốt xấu như vậy vài ba bận, cũng đừng trách tôi cùng cô chơi độc!" Cậu thanh âm ôn nhu vô cùng, lại ở trong đó hàm chứa nồng đậm âm trầm ngoan tuyệt.

[Taekook] Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé!Where stories live. Discover now