i.

400 23 0
                                    

crowley gặp lại aziraphale vào một ngày mùa xuân đẹp đẽ. ánh nắng như bàn tay dịu dàng áp vào gò má, nhiệt độ ấm nóng lan dọc cơ thể. gió vừa đủ thổi bay mái tóc, mang theo hương thơm ngát từ giàn hoa giấy phía bên kia sông.

anh mặc áo khoác trắng, trông vừa ấm áp vừa sạch sẽ. cốc cà phê trên tay còn nóng hổi, khói trắng bay lơ lửng giữa không trung. anh. aziraphale gọi, đôi mắt xanh lơ trong veo cong tròn như trăng khuyết.

crowley bước nhanh lên trước vài bước, cố gắng lờ đi nhịp tim gấp gáp. aziraphale, đã lâu không gặp. hắn gật đầu chào, giang rộng vòng tay. mảnh trăng khuyết trên khuôn mặt người nọ càng cong hơn, nhanh chóng bước tới, đổ nhoài người vào một cái ôm.

bao nhiêu năm rồi vẫn không đổi nước hoa, crowley nghĩ, dụi đầu gần cổ anh một chút. mềm mại, thơm mùi gỗ. bàn tay aziraphale đặt sau lưng hắn, vuốt lên xuống có quy luật, dỗ dành trái tim đang đập liên hồi bình tĩnh lại.

không nghĩ sẽ gặp anh ở đây. aziraphale lùi xa vài bước, ngón tay trong vô thức cuộn tròn trong vạt áo. cười ngây ngô. anh vừa đến đây hôm thứ sáu. chuyện công việc chứ không có ý ở lại lâu. đã mua vé rồi, cũng gần đến giờ ra sân bay. crowley đáp, tự bấm vào lòng bàn tay giấu sau lưng, kiềm lại mong muốn hôn lên mi mắt người trước mặt.

vậy thì vội quá. aziraphale hơi nghiêng đầu, cười ngại ngùng. giờ em cũng đang trên đường ra trạm xe buýt. nếu được, anh đi với em một đoạn nhé.

crowley có thời gian không?

hắn từ tốn gật đầu, chợt thấy lòng buồn khó tả. cách aziraphale gọi tên hắn vẫn dịu dàng nhỏ nhẹ như xưa.

như xưa.

trạm xe không xa nơi này lắm, chỉ cách chừng mười lăm phút. cả hai sóng vai băng qua đại lộ. lúc dừng lại chục giây chờ đèn đỏ, crowley cũng không nói lời nào, chỉ chăm chú nhìn những vạch kẻ đường màu trắng. còn aziraphale thì lén lút nhìn trộm hắn, bàn tay đặt yên trong túi áo ngọ nguậy vài lần, cuối cùng thở dài đành thôi.

đột nhiên vẫn muốn như lúc trước, vuốt ve sườn mặt người mình thương.

dạo này anh vẫn khỏe chứ? aziraphale lên tiếng hỏi. vẫn ổn. crowley đáp, cố khiến giọng mình không quá lạnh lùng. anh vừa có đợt nghỉ vài tháng, giờ đang quay một bộ phim mới. cũng gần xong.

còn em, gần đây thế nào rồi.

em vẫn như vậy thôi. aziraphale nhấp một ngụm cà phê. suốt ngày bận rộn chuyện hiệu sách. dạo này khách ra vào đông hơn, cũng nhiều đơn đặt hàng. cứ bay đi bay lại cực lắm. mới tháng trước em phải đến tận canada để mua cho được một ấn bản hiếm.

anh chắc bận rộn nhiều. em xem trailer phim của anh rồi. không biết nói thế nào, nhưng nhìn thích lắm. đến khi nào công chiếu, em chắc chắn sẽ ra rạp xem.

vào guồng công việc rồi cũng quen. theo dự tính thì tháng tám này đóng máy. crowley gật gù đáp.

aziraphale nói tiếp, giọng dịu dàng vui vẻ.

crowley bây giờ giỏi quá đi thôi. mà từ xưa đến nay em lúc nào cũng thấy anh rất giỏi rồi. anh có nhớ không, hồi đó cứ mỗi lần tự học, anh lại đợi em ở cổng trường, chạy một mạch tới rạp phim cách trường học gần ba cây số. lần nào xem xong crowley cũng nói với em, đợi sau này anh trở thành diễn viên, sẽ dắt em đến rạp chiếu này, xem bộ phim anh đóng.

good omens ; điêu tànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ