Keria's Sky

2.1K 168 0
                                    

"Nhìn lên bầu trời, em thấy vô tận những vì sao"

Câu chuyện về anh Kim "Sky" Ha-neul và em cún nhỏ

Ryu Minseok thừa nhận, ấn tượng ban đầu của mình với anh Sky khá là đáng sợ.

Khi đó, T1 vừa đứng lên từ trận thua trước sân nhà. Sự thất vọng, hụt hẫng cũng cảm giác dằn vặt dày vò em tới mức mỗi khi em nhắm mắt, em lại ám ảnh tới độ muốn bật khóc.

Cái danh " Quái vật thiên tài" cũng đã trở thành gánh nặng đè chặt lên vai em, ép lấy dưỡng khí từ phế quản, và rút cạn dũng khí của em. 

Em thậm chí không thể ngủ, vì khi nhắm mắt, em lại quay trở lại khoảnh khắc đứng trên sân khấu lớn, 

cùng vô số những sai lầm em đã mắc phải.

Min-seok lao đầu vào luyện tập, em stream tới mức đôi tay em tê rần, không còn cảm giác trên chuột, em luyện từng con tướng chỉ để xem rốt cuộc vấn đề đã nằm ở đâu,

Rõ ràng, cơ thể nhỏ bé với chiều cao không quá 1m65 không dành cho cường độ luyện tập như thế.

Khi em gục xuống từ phòng tập chỉ phút chốc sau khi tắt stream, em mơ màng nghe thấy tiếng chạy gấp gáp, cửa phòng mở ra khiến ánh sáng bên ngoài lọt vào, sáng bừng cả không gian vốn đã u tối trong 6 tiếng liền.

Em thấy mơ màng một khuôn mặt tuy lạ nhưng rất quen, em cảm nhận một vòng tay vững chắc đang nâng em dậy, cùng tiếng gọi thoảng thốt.

"Keria..minseok..minseokie, có nghe anh nói gì không?"

"Anh ơi", Minseok cố bám lấy áo anh, níu người sát hơn, dù không nhận thức rõ ràng người này là ai, nhưng mùi hương trên người này khiến em cảm thấy yên tâm hơn một chút. "Em đau".

Khi tỉnh lại, Min-seok thấy bản thân trong bệnh viện, tay em cắm ống truyền dịch, đứng trước mặt em là một dáng người cao gầy, đang nói chuyện với bác sĩ,

Từ cái tên trên áo, em biết người đó là anh Sky, huấn luyện viên mới kiêm thêm vai trò dự bị vị trí mid-lane của T1,

Thấy Minseok tỉnh lại, bác sĩ ho nhẹ, ra hiệu cho anh Sky, rồi bước ra ngoài, trả lại căn phòng yên tĩnh cho hai người.

"Keria đúng không?" Sky bắt chuyện trước "Tại sao em lại để bản thân mình ra tới mức này?"

"Nếu lúc đó không có một ai ở phòng tập thì sao?"

"Tại sao em lại không quý trọng sức khỏe của chính bản thân mình như thế?"

Liên tiếp những lời chất vấn đổ lên support nhỏ, dù chúng đúng, nhưng không hiểu sao, nó vẫn khiến em cay mắt,

Không giống những lời chỉ trích về năng lực của em

Mà giống với sự thực đang hiện hữu trước mắt, rằng em đến bản thân mình còn không quản tốt,

đừng nói tới thi đấu

Khi Haneul nhận ra đôi mắt của Minseok đang bị bao phủ bởi những giọt nước mắt giàn giụa, anh nhận ra mình đã quá lời, vội vàng ngồi xuống đối diện Minseok, vụng về đưa tay lên gạt đi nước mắt cho em,

Chuyện em cún và những người anh *ੈ♡⸝⸝🪐༘⋆Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ