_"Thật là đau "...
Cậu trai kia xoa xoa cái mông đau nhức của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn như muốn khóc.
Cậu ngẩng mặt lên nhìn Trương Hàm Hàm nói
_"Chị họ đau lắm đó... "
Trương Hàm Hàm giật mình đưa tay đỡ cậu trai kia lên trên mặt dường như có chút hối hận. Cô nói :
_Xin lỗi Tiểu Trạch, chị không cố ý, mà em về lúc nào?
Trương Thiên Trạch chu môi hờn dỗi, cái bà chị họ này của cậu tính tình phải nói là khó ưa, lạnh lùng gì đâu ấy, nói đẩy là đẩy thật, làm cho cậu tới giờ mà mông còn đau đây này. Vừa xoa cậu vừa nói :
_Em về lúc sáng, định làm cho chị bất ngờ, ai ngờ chị lại đối xử với người ta như thế, khi nào về Mỹ em nhất định sẽ mách với Cậu và dì dượng cho xem.
_"Ừ em muốn thì mách đi, nhưng giờ thì trả lời chị. Tại sao về mà không thông báo để chị đi đón, rồi em định ở đâu?
Trương Hàm Hàm nhìn cậu em họ mà mình yêu thương hỏi, cô từ nhỏ đã thương cậu em trai này rồi có lẽ cậu là người con trai thứ hai sau ba cô, được phép chạm vào người cô.
Nhưng từ giờ có lẽ cậu sẽ tụt xuống thứ ba vì vị trí thứ hai đã dành cho người khác rồi, một người quan trọng, và có lẽ không lâu nữa sẽ đứng ở vị trí thứ nhất.
_"Tới đón thì không cần, nhưng có thể cho em ở nhà chị một thời gian được không?
Trương Thiên Trạch ánh mắt sáng rực, cậu thực sự không muốn về nhà mình đâu, cả căn biệt thự mà chỉ có một mình cậu ở, cảm giác thật tẻ nhạt và cô đơn.
Trương Hàm Hàm nhìn cậu, nghĩ ngợi một lúc rồi mới trả lời :
_"Có thể. "
Cô cũng muốn Thiên Vương có người nói chuyện và có lẽ Thiên Trạch là sự lựa chọn tốt nhất. Tính tình Thiên Trạch hoạt bát vui vẻ có thể sẽ giúp Thiên Vương của cô cảm thấy thư thái hơn. Cô không muốn trong đầu anh chỉ có mỗi ý nghĩ trả thù.
_Yeah cảm ơn chị
Trương Thiên Trạch vui mừng cười híp mắt với Trương Hàm Hàm. Trong giây phút đó có một người đã ngơ ngẩn khi nhìn thấy nụ cười đó. Dương Khả Nhi nhìn Trương Thiên Trạch không chớp mắt, vài năm trước cô có gặp cậu một lần, nhưng lúc đó cậu chỉ là một cậu bé học cấp ba, mãi cho đến bây giờ cô mới gặp lại cậu nhưng sao cậu khác quá, không còn giống như lúc đó, bây giờ cậu đẹp hơn rất nhiều và giọng nói nữa, giọng của cậu nghe thật êm tai.
Nhìn thấy Dương Khả Nhi nhìn cậu trai khác anh em nhà họ Lâm tức đến nghiến răng nghiến lợi, Lâm Nhĩ không chịu thua thiệt hắn ta rất tự nhiên đưa tay ôm lấy cánh tay Dương Khả Nhi, ra vẻ thân thiết nói :
_Khả Nhi, lúc nãy anh nói em có nghe không? Cậu bé này là ai vậy?
Lý ra Trương Thiên Trạch sẽ không để ý đến hai người bọn họ làm gì, nhưng nghe cậu trai kia gọi mình là cậu bé làm cho cậu rất không vui, khuôn mặt cậu chợt lạnh xuống. Đưa mắt quét sang chỗ anh em nhà họ Lâm và Dương Khả Nhi đang đứng, rồi quay sang Trương Hàm Hàm nói :
BẠN ĐANG ĐỌC
Chồng Yêu Của Trương Đại Tỷ
FanfictionLưu ý: chuyển ver chưa có sự đồng ý của t/g mong các bạn đừng mang khỏi wattpad. Mình xin phép giữ lại tên hai nhân vật chính chỉ là hoán đổi một chút. Nguồn: trần mỹ tiên