Không biết ở những trường khác như thế nào, nhưng tại trường cấp ba của tôi, giờ ăn trưa vào mỗi ngày thứ sáu đều là dịp vô cùng đặc biệt.
Bởi vì, chỉ riêng vào hôm ấy, chất lượng các món ăn sẽ được "thăng hạng", ngon hơn hẳn những ngày còn lại trong tuần. Nào món phở tái nóng hổi, nào bún bò Huế, hủ tiếu... là ai mà lại không thèm rõ cả nước dãi cơ chứ!
Giờ học cuối cùng của buổi sáng vừa kết thúc, tôi dọn tập vở gọn gàng, đẩy bàn học ra khỏi lớp, lúc đang tính ba chân bốn cẳng phi thẳng đến nhà ăn thì...
"Bộp."
Là lớp phó vệ sinh "nhẹ nhàng" đập vai tôi. Nhỏ nở nụ cười hết sức "dịu hiền" điển hình của mấy đứa hay cười híp mắt trong anime, buông thêm một câu không thể khiến tôi chết đứng hơn:
"Nga, hôm nay bà trực nhật nhé."
"Cái gì!?"
Dường như đoán được phản ứng của tôi, con nhỏ này lập tức hô biến đâu ra một tờ danh sách dài ngoằng, nhìn muốn chóng hết cả mặt. Nó chỉ vào cái tên tôi được đánh dấu đỏ chót, bình tĩnh nói:
"Bà nhìn đi, hôm nay tới lượt bà trực này."
"Sao lại là tôi được? Rõ ràng hôm nay tới lượt của nhỏ Hà cơ mà?"
Lớp phó vệ sinh nheo đôi mắt dưới cặp kính, dõng dạc nói:
"Đúng là như vậy thật. Nhưng hôm nay Hà nghỉ học, nên xoay tua lại là đến lượt bà đó chứ còn ai."
"What???"
Tôi như hóa đá ngay tại chỗ. Lớp phó vệ sinh vỗ nhẹ vai tôi như đang an ủi, còn thở dài một hơi rất đậm phong cách trào phúng của Vũ Trọng Phụng:
"Cố gắng nha cô gái..."
Má nó!
Còn có chuyện gì xui xẻo hơn chuyện này hay không!?
Chẳng còn cách nào khác, chỉ có làm nhanh thì mới nhanh đi ăn bún bò được!
Nghĩ vậy, tôi chạy như bay đến phòng công cụ lấy chổi. Không ngờ, bên cạnh còn có một bóng dáng khác vọt nhanh hơn cả mình. Tôi nhìn kỹ, hóa ra là cậu bạn Minh Quân cùng lớp, có lẽ cũng xui xẻo đến ngày trực đây mà.
Chúng tôi không hẹn mà cùng nhau phối hợp ăn ý, đứa lấy chổi và đồ hót, đứa lấy cây lau nhà phóng thẳng về lớp. Quân chạy nhanh hơn tôi, khi tôi về đến lớp thì đã thấy cậu ta cầm hai chiếc khăn lau bảng đi giặt rồi.
Xả nước vào xô để giặt sạch cây lau nhà, lúc tôi vừa cầm chổi lên quét lớp, Quân đã quay lại, lập tức đi qua bên này:
"Bà lau bảng đi, lau với quét lớp để đó tôi làm."
Tôi còn chưa kịp phản ứng, thằng nhóc này đã giật mất chiếc chổi, lúi cúi quét luôn từ phía góc lớp. Tôi đành cầm mấy chiếc khăn mà Quân mới giặt, lau lấy lau để chiếc bảng chằng chịt đầy phấn là phấn của tiết toán trước đó.
Trực lớp xong xuôi, chúng tôi cùng ba chân bốn cẳng chạy đến nhà ăn. Nhờ có phối hợp cùng nhau mà hai đứa làm việc vô cùng năng suất, chỉ khoảng mười phút đã xong hết những việc cần phải làm.
BẠN ĐANG ĐỌC
GÓC NHỮNG CÂU CHUYỆN GÀ PÔNG CỦA TUI
Truyện NgắnNhững mẩu chuyện tình cảm có vui, có buồn của lứa tuổi học trò. Ai chưa có bồ mau bơi vô hóngggg.