Confession về Minh Thành chỉ xuất hiện trên newfeed nửa tiếng đồng hồ rồi nhanh chóng bị gỡ xuống, ngay cả page confession của trường cũng không còn thấy tăm hơi đâu nữa. Trong lúc chúng bạn vẫn đang râm ran truyền tay nhau những bức ảnh cap màn hình thì nhà trường đã có động thái đầu tiên để dẹp yên drama, trả lại bầu không khí yên bình trước kỳ thi tuyển sinh Đại học.
Khóa page confession chỉ là việc làm tạm thời nhằm giải tán bớt sự chú ý của học sinh trong trường. Ngay sau đó, ban giám hiệu đã nhanh chóng mở một cuộc điều tra nội bộ và cho gọi tất cả những đứa có liên quan đến câu chuyện lên làm việc. Nhờ Việt Hà rỉ tai nên tôi mới biết, ngọn nguồn của sự việc là Bảo Ngọc lớp 11 Văn thuê Bảo Anh hack tài khoản Facebook của Minh Thành, tung hê hết những tin nhắn riêng tư lên mạng xã hội vì mâu thuẫn tình cảm cá nhân. Tất nhiên, quá trình xử lý của nhà trường đều diễn ra trong âm thầm, chỉ một vài đứa học sinh học chung lớp với tụi có liên quan mới quan sát thấy.
Tôi còn chưa kịp hoang mang về những thông tin vừa được tiếp nhận thì quay sang Việt Hà, con bé đã nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn tôi bằng ánh mắt lo lắng và hoảng loạn. Đây là lần thứ hai trong hơn năm năm chơi thân với Việt Hà, tôi mới lại chứng kiến nó khóc. Lần đầu tiên là vào năm lớp bảy, khi nó đánh nhau thua với một thằng con trai trong lớp. Còn lần này, những giọt nước mắt to như hạt đậu đang không ngừng lăn xuống gò má đỏ ứng của con bạn làm tôi bối rối thực sự.
- Ơ, sao đấy, sao lại khóc...
Tôi cuống quít lục tìm khăn giấy trong ba lô để đưa cho nó, Việt Hà ở bên cạnh vẫn thút thít nức nở:
- Mày ơi, nhỡ Bảo Anh bị đuổi học thì sao?
Bàn tay đang lục lọi trong ba lô của tôi chợt ngừng lại, giọng nói nghèn nghẹn của Việt Hà đột nhiên làm tôi hoang mang theo nó. Ừ nhỉ. Bảo Anh đã hai lần vi phạm nội quy nhà trường, lần nào cũng gây ra sự kiện động trời làm học sinh trong trường dậy sóng. Cho dù cậu ta học giỏi cỡ nào, đạt thành tích quốc tế đỉnh ra sao thì cũng không thể du di những vi phạm nghiêm trọng về thái độ kỷ luật.
Tôi vỗ vai an ủi Việt Hà nhưng chính bản thân tôi cũng không dám tin tưởng những lời mình nói:
- Bình tĩnh đi mày. Từ giờ đến thi Đại học còn hơn hai tháng nữa thôi, chắc trường không đuổi Bảo Anh vào lúc này đâu. Mới cả, trong vụ này cái Ngọc 11 Văn cũng có một phần trách nhiệm nữa mà.
Việt Hà không còn nức nở nhưng những tiếng nấc rấm rứt vẫn luẩn quẩn bên tai tôi. Nó vốn là một đứa tưng tửng, vô tâm vô tính, nhưng lần này thái độ của nó sao mà lạ quá. Không lẽ...
- Mày thích thằng Bảo Anh à?
Việt Hà quay ngoắt sang nhìn tôi, đôi mắt vẫn còn long lanh mở to ánh lên vẻ bối rối và ngượng ngùng. Vẻ mặt của nó đã thể hiện tất cả. Đương nhiên, Việt Hà chối đây đẩy ngay, nó kể cho tôi nghe vài câu chuyện về Bảo Anh.
- Lớp tao đúng là toàn con trai, nhưng không phải không có mâu thuẫn hay phân biệt tầng lớp. Thật ra cũng có nhiều vấn đề không kém gì lớp Văn của chúng mày. Chỉ khác là bọn tao có Bảo Anh. Bảo Anh có vẻ ít nói và khó đoán nhưng nó không bao giờ để một đứa nào trong lớp bị bỏ lại. Như tao này, nhiều khi tao cũng thấy lạc lõng lắm chứ bộ, nhưng thằng Bảo Anh lúc nào cũng kéo tao vào nói chuyện, chơi game cùng tụi nó. Đến 8/3 hay 20/10 cũng nhờ có nó mà không năm nào tao bị thiếu quà.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Học đường, Full] Công chúa Tóc Xù không yêu hoàng tử
RomanceBảo Anh đặt tay lên vai tôi, lần đầu tiên trong suốt khoảng thời gian quen biết nhau, tôi cảm nhận được sự dịu dàng lẩn khuất giữa nhịp thở đều đặn của cậu. Một cách đột ngột và quyết liệt, Bảo Anh đặt lên mí mắt tô...