Tinh Lâm nhìn Hữu Danh ánh mặt lộ rõ vẻ không tin, cậu biết chắc chuyện này không đơn giản nó có thể liên quan đến tâm linh suy đi tính lại cũng nên tìm hiểu rõ ngọn ngành, lần này chắc phải nhờ Hữu Danh. Tinh Lâm đưa tay mình nắm chặt lấy tay anh rồi nói.
Tinh Lâm: "Tôi nghĩ chúng ta sẽ phải vào cõi mộng phần âm để tìm cô ta, Danh giúp tôi nha?"
Hữu Danh: "Tôi giúp được Lâm nhưng...làm vậy có chút nguy hiểm, tôi cảm nhận được linh hồn Lâm không ổn định..."
Đúng là linh hồn của cậu vẫn còn khá yếu vì lần đấu pháp với cậu Út Quái, cũng may là cậu chỉ bị đánh có một lần còn chị Minh thì...Nhưng thôi quan trọng bây giờ là phải tìm được người phụ nữ kia để xem cô ta muốn làm gì. Thấy anh cứ do dự lo lắng cho mình nên cậu xoa xoa nhẹ tay anh nhầm để an ủi.
Tinh Lâm: "Danh nói sẽ giúp tôi mà đúng không? chỉ cần biết cô ta nói gì thôi được không?"
Hữu Danh có chút do dự, ánh mắt anh hiện rõ vẻ lo lắng nhưng thấy cậu kiên quyết như vậy cũng đành chấp nhận.
Hữu Danh: "Được rồi, Lâm nghe tôi dặn phải giữ đầu óc tịnh tâm nhất có thể không được xao nhãng."
Nói rồi anh cầm lấy tay cậu, đôi mắt nhắm lại miệng thì đọc chú, trong lúc hành pháp thì anh có nhớ lại một số chuyện trong quá khứ "Nực cười thật! truyện này cũng giống như đợt Tinh Lâm nhờ anh đưa vào cõi mộng phần âm để tìm hồn ma Linh Nữ đó vậy, vẫn là cái tính đó chẳng thay đổi...Lâm nợ tôi nhiều rồi đấy."
"Toạ thiền mỗi tối, tâm thêm động
Trí quẩn hồn quanh những ngổn ngang
Người về tây trúc ta lưu lạc
Địa ngục trần gian giống cõi âm."
(Giống cõi âm_Tác giả: Du Tử Lê)Tiếng nói của Hữu Danh cứ vang vọng khắp căn phòng một lúc rồi im bặc, đến khi họ mở mắt thì đã xuất hiện ở một con đường tối xung quanh được bao trùm bởi màn đềm cùng sương mù dày đặc. Bàn tay anh thì nắm chặt lấy tay Tinh Lâm, mắt cứ dáo dác ngó nhìn xung quanh tìm kiếm hồn ma nữ theo lời cậu kể một phần cũng là phòng bị lỡ ma nữ đó đột ngột làm gì thì anh cũng bảo vệ cậu được.
Được một lúc thì sương mù cũng tan dần từ trong lớp sương mỏng có thể thấy được hình bóng lấp ló của một người, bộ đồ Lam nhuốm đầy máu tươi, đôi mắt nhắm nghiền, hai bên mắt cứ chảy ra những dòng huyết lệ đục ngầu cùng với đó là tiếng ú ơ khó thành lời phát ra từ miệng cô ta.
Cô ta dang rộng hai tay bay nhanh về phía Hữu Danh và Tinh Lâm, thấy vậy anh nhanh chóng kéo cậu về sau lưng mình cầm mặt dây chuyền trên cổ làm nhanh hàng loạt bắt ấn. Một luồng ánh sáng màu tím xuất hiện bay ra từ vòng cổ Hữu Danh, một ma nữ...không luồng khí tà ác này là Linh Nữ. Tinh Lâm nhìn anh, ánh mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc không ngờ tới anh lại thu Linh Nữ làm âm binh.
Hữu Danh: "Lâm đừng thắc mắc gì nhiều, nắm chặt lấy tay tôi và ở yên sau lưng tôi."
Tinh Lâm: "Được rồi, nhưng đừng đánh cô ta hồn xiêu phách tán."
Hữu Danh: "Tôi chưa chắc à."
Nói rồi Hữu Danh nhắm chặt mắt miệng lẩm bẩm gì đó vào mặt dây chuyền nhằm ra lệnh cho Linh Nữ tấn công. Tinh Lâm đứng phía sau chỉ có thể thấy Linh Nữ ấy đưa tay mình bóp chặt lấy cổ ma nữ trước mặt con người ả cứ uốn éo từ từ mà hút lấy nguyên khí của linh hồn trong tay mình. Thấy không ổn cậu liền siết chặt lấy tay anh kêu dừng lại.
Tinh Lâm: "Hữu Danh dừng lại phải nghe cô ta muốn nói gì đã."
Nghe cậu nói thế anh mới thu hồn Linh Nữ lại, vì bị một màn lúc nãy dọa sợ nên cô ta ngã thụy xuống đất miệng cố gắng nói gì đó nhưng mãi không thành ngay khi cả hai nhìn kỹ lại mới thấy...lưỡi cô ta hình như không có. Tinh Lâm suy nghĩ chuyện này muốn giải quyết cũng khó vì cô ta không nói được.
Khi cả hai nghĩ không biết phải làm gì thì ma nữ đó đứng dậy, tay ôm chặt lấy bụng gào thét lớn. Thấy không ổn Hữu Danh nắm chặt lấy tay Tinh Lâm thoát ra khỏi cõi mộng phần âm. Khi cả hai vừa mở mắt thì đã xuất hiện ở căn phòng quen thuộc, nhìn đồng hồ thì cũng đã sáu giờ sáng.
Hữu Danh: "Tôi nghĩ cô ta sẽ quay lại tìm, tạm thời thì tôi vẫn sẽ ngủ cùng phòng với Lâm cho đến khi tìm được cách hỏi ra ngọn ngành."
Tinh Lâm cũng không thể từ chối được nên thôi phải đành chịu vậy, cậu mệt mỏi ngã lưng xuống giường suy nghĩ về chuyện lúc nãy rồi lại nhớ tới cha mẹ mình "Cha..mẹ..con biết phải làm sao đây?". Được một lúc thì trong đầu cậu nghe được tiếng nói cứ lặp đi lặp lại vài lần rồi im bặc.
"Tới chùa Phúc An tìm Thiền Nhi."
"Tới..."Nghe vậy cậu liền bật người ngồi dậy nhìn chằm chằm vào Hữu Danh rồi nói.
Tinh Lâm: "Danh có nghe thấy gì không?"
Hữu Danh: "Không, Lâm nghe ai nói gì à?"
Cậu suy nghĩ một lúc rồi gật đầu hình như đã hiểu ra gì đó.
Tinh Lâm: "Tôi biết nên làm gì rồi, tạm thời hôm nay ở nhà nghỉ ngơi đi mai lên đường.
_
End Chương 3
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hữu Danh x Tinh Lâm] Thương?
Fanfiction"Bởi vì tôi yêu Lâm, nên hãy để tôi giúp Lâm." _ Truyện được viết trên nguyên tác của ba series chính "Ai Chết Giơ Tay, Pháp Sư Mù, Kẻ Độc Hành". Vì đây là lần đầu tiên bản thân viết nên cũng sẽ không tránh việc bị OOC, văn lủng củng. Vui lòng đọc...