CHƯƠNG 2: MỘT NHÀ HÒA THUẬN

51 5 2
                                    

Tác giả: Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao

Editor: YingYing ( Anh Anh)

Dân làng xung quanh cô cũng có phản ứng nhìn biểu cảm trên mặt Bạch Văn Văn bọn họ đều cho rằng đây là sự thật, người này đang giúp Hứa Hoan Ngôn lại không nói ra? Thì ra vẫn là một người thành thật.

Bà nội Bạch Văn Văn - Vương Hòe Hoa phản ứng nhanh nhất lập tức Bạch Văn Văn đánh nàng một cái.

"Ngươi đứa nhỏ này, như thế nào liền không tự mình nói nếu Hoan Ngôn lại không có việc gì ngươi có phải hay không chính là sợ chính mình bị mắng, không dám nói ra a?"

Hứa Hoan Ngôn nghe xong liền biết đây là muốn đem chuyện vứt đi nhanh hai bà cháu cô ta tốt nhất một chút đều không liên quan.

Lưu Quế Lan cũng có thể hiểu được, xoay người liền hướng trên mặt đất phun ra một cái nước miếng.

Vương Hòe Hoa cũng không dám lại phản bác, đành phải bày ra gương mặt tươi cười.

"Đây đều là hai cô gái nhỏ náo loạn chút thôi không coi là thật, này Hoan Ngôn nhà bà không phải không có việc gì sao?"

Hứa Hoan Ngôn đương nhiên không muốn cứ như vậy buông tha, dù sao chuyện đã xong nhưng trong tay cô lại không có chứng cứ cũng không thể buông tha cho Bạch Văn Văn.

Cô dùng tay chọc Lưu Quế Lan.

Lưu Quế Lan liếc nhìn cháu gái mình, lập tức hiểu ra điều gì đó.

"Vương Hòe Hoa, bà không thể nói như vậy hay chúng ta làm như này nếu bây giờ Bạch Văn Văn cũng rơi xuống sông thì chúng ta hòa, thế nào?"

Bạch Văn Văn nghe vậy lập tức lùi lại, cô ta không biết bơi lúc này đang là mùa đông nước sông đóng băng nếu rơi xuống sẽ chết.

Vương Hòe Hoa có chút không kiên nhẫn vốn dĩ bà ta cũng không thích đứa cháu gái này nhưng dù sao nó cũng là người nhà của mình ở đây có nhiều người xem như vậy nên bà không thể bỏ qua.

Bà ta lại mỉm cười.

"Chị dâu, chị nói sai rồi, đang là mùa đông sông đóng băng chuyện này không thể làm được."

Lưu Quế Lan hếch cằm lên, khịt mũi.

"Vương Hòe Hoa, ngươi không muốn làm cái này cái kia cũng không muốn, ngươi nghĩ chúng ta nên làm như thế nào? Hoan Ngôn nhà ta đúng là mệnh khổ."

Vương Hòe Hoa trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ, bà ta rất muốn để Bạch Văn Văn một mình nhảy xuống sông nhưng điều này tuyệt đối không thể chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi duỗi ra hai ngón tay.

"Vậy ta sẽ cho Hoan Ngôn một ít trứng để bổ sung sức khỏe cho con bé, chị thấy thế nào?"

Thực sự bà không thể làm gì hơn.

Những người dân làng xung quanh nghe vậy đều cảm thấy tốt, hiện tại hai quả trứng rất có giá trị một quả trứng có thể đổi lấy mấy xu ở hợp tác xã cung ứng và tiếp thị, hai quả trứng gần như một xu.

Hứa Hoan Ngôn biết điều kiện hiện tại không tốt, nhưng là hai quả trứng? Chắc chắn không đủ.

"Năm."

Từ Tu Chân Giới Đến Thập Niên 70Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ