Chương 5

770 36 2
                                    

Chớp mắt đã đến ngày Eddie ra tù, Trần Nghị sờ sờ quà sinh nhật Eddie tặng hắn đang đeo trên cổ, sợi dây chuyền này đã bên cạnh hắn trong những ngày không có Eddie, cũng để nhắc nhở hắn lúc trước đã làm Eddie đau lòng bao nhiêu.

Trên đường đi Trần Nghị đều nhịn không được ý cười bên môi, ý cười này thế nhưng ngay lúc nhìn thấy Eddie sờ đầu Bạch Tông Dịch đã tiêu tán theo mây khói, biến thành lúc xuống xe hắn đen mặt gọi một tiếng "Eddie", nhưng mà Eddie cư nhiên không thèm nhìn hắn, khoác vai Bạch Tông Dịch muốn bỏ đi.

Thật ra Eddie khá bất ngờ, cậu nghĩ Trần Nghị sẽ không đến, dù sao cũng là người bị thương. Cậu còn đang nghĩ có nên đi thăm hắn không, nếu như hắn bán thảm vậy cậu sẽ mềm lòng hay không. Nhưng cậu vạn lần không nghĩ đến cư nhiên vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy hắn, còn mang theo bộ mặt cá chết, vô thức muốn bỏ đi.

Trần Nghị tức giận, trực tiếp vác Eddie lên vai một bên đỡ đầu một bên nhét cậu vào trong xe. Nhưng mà Eddie thật sự nhẹ đi rất nhiều, nhất định phải đem cậu vỗ béo lên, bây giờ người đã trở lại hắn cũng có thể chăm sóc cậu tử tế, không có lý do để cậu chịu bất kỳ ủy khuất nào nữa.

"Không muốn hại cậu ta thì cách xa cậu ta chút"

"Anh mới cần cách em xa chút"

"Tại sao, thư anh cũng viết rồi, Eddie, anh muốn dùng những thứ này để đổi lấy cơ hội của em"

"Cái gì"

Eddie nhìn theo ngón tay Trần Nghị chỉ thấy được một bao lớn ở hàng ghế sau, tất cả đều là thư. Eddie có chút nghi hoặc, nhưng cũng đại khái đoán được chút ít.

"Anh thực sự ngày nào cũng viết sao?"

Bàn tay nắm vô lăng của Trần Nghị vô thức dùng sức, không tự nhiên nuốt một ngụm nước bọt.

"Ân"

"Phải không?"

"Phải"

"Trả lời nhanh như vậy làm gì, Trần Nghị anh có tật giật mình đúng không?"

Đột nhiên muốn chơi xấu, Eddie muốn chọc ghẹo Trần Nghị.

"Anh không có"

"Ồ~"

"Eddie, vậy cơ hội này có thể cho anh không?"

"Không thể"

Trần Nghị cảm thấy đầu như bị giáng một gậy, trước mắt bắt đầu hốt hoảng, lo sợ bất an, không cách nào bình tĩnh được hắn cuối cùng mãnh liệt đạp phanh xe mới run rẩy hỏi lại "Tại sao?".

"Anh thực sự ngày nào cũng viết sao? Những ngày nằm trong bệnh viện anh viết thế nào? Mộng du sao?"

Xong rồi, tất cả đều xong rồi.

Trần Nghị suy sụp ngồi ở đó, nghe thấy Eddie mở cửa xe rồi đóng lại, cuối cùng đi xa.

Trần Nghị ngồi rất lâu, đến khi bị cảnh sát mở đơn phạt mới thất hồn lạc phách lái xe trở về, sau đó xách theo một bao thư, những lá thư mang theo hi vọng của hắn, lặng lẽ đặt trước cửa phòng Eddie.

"Không cần biết có phải mỗi ngày đều viết hay không, nhưng những lá thư này là viết cho em, nó thuộc về em, cơ hội này cứ cho là anh không thể lấy được nhưng anh nhất định sẽ không bỏ cuộc"

Trần Nghị đứng trước cửa nói hết một hơi, quay đầu thế nhưng phát hiện Eddie đang đứng sau lưng hắn.

"A"

"Thư em đem đi"

Eddie không cho Trần Nghị thời gian phản ứng lại, xách bao thư lên vào phòng sau đó đóng cửa khoá trái.

Sau khi nghe Trần Nghị nói những lời này, cậu thật ra rất muốn nói cho hắn biết, cơ hội này cậu nguyện ý cho, bởi vì cơ hội này không chỉ là cho Trần Nghị cũng là cho chính bản thân cậu. Thế nhưng ngoài nghe được những lời Trần Nghị nói, cậu cũng một lần nữa chỉ thấy bóng lưng của hắn, hồi ức quá đau lòng, cậu vẫn không muốn tha thứ cho Trần Nghị nhanh như thế.

Eddie nhốt mình trong phòng bắt đầu lật xem những bức thư Trần Nghị viết cho cậu, trên mỗi bức thư đều viết thời gian, được Trần Nghị sắp xếp ngay ngắn.

"Thật là tiện nghi hắn, luyện thành chữ đẹp thế này, lại thêm một ưu điểm nữa"

Đọc từng bức một, nước mắt cũng không thể ngăn được nữa, tình yêu của Trần Nghị, thật sự không thể xem hắn đã nói những gì, đầu gỗ không có tội, may mắn là những bức thư này có thể làm Eddie thấy rõ được tình yêu mãnh liệt của Trần Nghị.

Về đến phòng Trần Nghị làm cách nào cũng nghĩ không thông, Eddie làm sao biết được chuyện hắn bị thương, cuối cùng gọi điện thoại cho Phạm Triết Duệ, đổi lại một câu ngốc X của y.

Mất đi một cơ hội hiếm có, Trần Nghị rất khổ não, hắn lăn qua lộn lại cũng không biết phải làm sao mới tốt, mở ra Baidu tìm kiếm rất lâu cũng không có thu hoạch gì, đối với Eddie không thể dùng những cách bình thường được. Cuối cùng hắn chỉ có thể quyết định đi theo Eddie không rời nửa bước, phải làm một người theo chủ nghĩa chỉ có Eddie.

[Trần Nghị x Eddie] Đầu gỗ khai thông ký Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ