4

279 31 0
                                    

Hắn trêu chọc cậu, tên đáng ghét ấy lúc nào cũng làm người ta ghét tức chết đi mất. Không để ý đến hắn nữa, cậu về bàn ngồi

-----------------

“ Này con ơi ”

“ Bà...bà là ai ”

Một người phụ nữ tóc bạc phơ, quần áo cũ kĩ sờn vải từ đâu đi đến, cởi vạt áo cậu ra rồi nhìn chằm chằm vào bả vai cậu

“ Bà làm gì vậy ạ... “

“ Đúng là con rồi, con chính là hậu duệ của nhà ta rồi ”

“ Hậu duệ nào vậy bà ”

“ Đã đến lúc rồi, chuẩn bị đi, ngày mai ta sẽ đến đón con ”

Dứt câu, bà liền chìm vào làn sương đục rồi biến mất, cậu cố gắng gọi lớn nhưng có vẻ bà đi thật rồi, làn sương tỏa ra ngày càng dày và hàn khí cũng đủ để cậu buốt sống lưng

“ Bà... BÀ ƠI... ”

---------------------

Cậu tỉnh dậy sau cơn mộng, cả người đổ mồ hôi lạnh toát, cậu thở nhọc vì không hiểu sao lại có giấc mơ kì lạ đến vậy

- Jimin...làm sao vậy con

JM: Mẹ...

- Con làm sao vậy, mẹ lo quá, tự dưng con hét toáng lên, con gọi ai

JM: Con không biết, con mơ lạ lắm, con không biết bà ấy là ai

- Bà...

Cậu ôm chầm lấy mẹ mà trả lời gấp gáp, đầu lắc liên tục phủ nhận không quen người phụ nữ kì lạ ấy. Mẹ cậu thì chẳng hiểu cậu đang nói gì, chỉ biết ghì cậu vào lòng mà trấn an cơn hoảng loạn của cậu

- Bình tĩnh, không sao đâu

JM: Bà ấy nói ngày mai bà ấy sẽ đến đón con, con không đi đâu, mẹ đừng cho con đi, con không muốn

- Jimin bình tĩnh lại, mẹ không cho phép thì không ai được đem con đi, ngoan nào...

Mẹ cậu vuốt dọc sống lưng cậu an ủi, cậu như mất bình tĩnh mà ôm chặt lấy mẹ, chỉ vài câu nói đơn giản trong giấc mộng mà làm cậu đủ sợ rồi, cậu sợ bị bà ấy dẫn đi bất cứ lúc nào vì chuyện này cậu từng nghe qua từ một người mà cậu chẳng thể nhớ nổi là ai, người ấy nói rằng khi cậu đủ 18 tuổi thì sẽ bị dẫn đi còn dẫn đi đâu thì không biết. Vậy nên từ lúc ấy, cậu bị ám ảnh rằng ngày nào đấy mình sẽ vô thức bị dẫn đi và có thể mất mạng

...

- Này chúng mày, thấy nay khác không

- Khác như nào

Yoonmin | • Hậu duệ trả thù • |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ