"Chân đã lành rồi, anh sẽ tháo băng nhưng vẫn nên hạn chế hoạt động mạnh sẽ nhóc."
Jihoon xoa xoa đầu mèo của Hổ, thấy nhóc meo meo đầy vui vẻ thì mới quay sang nói với Minhyeong, "Công nhận cậu chăm mát tay ghê, so với lần trước thì Hổ có da có thịt hơn rồi này."
Lee Minhyeong - con sen chăm mèo còn hơn chăm bản thân, ngày nào cũng cho mèo ăn bằng pate, hạt mèo đắt tiền và thịt cá ê hề dù bản thân có lúc phải gặm mỳ đang cười hề hề, cậu gãi gãi đầu, "Là do nhóc ấy ăn khỏe thôi."
Đúng là khỏe thật, ngày nào cũng phải ăn một lượng lớn thức ăn, năm cử một ngày là số ít đối với Hổ. Chẳng mấy chốc mà ví của Minhyeong cũng mỏng nhẹ hơn hẳn, nhưng khi nhìn thấy lông Hổ ngày càng mướt rượt, cơ thể cũng không còn ốm lòi xương như lần đầu gặp nữa thì Minhyeong cảm giác thành tựu lắm (mặc dù cậu vẫn đau ví).
"Hôm nay không thấy cậu dẫn Hyeokie theo nhỉ?"
Minhyeong nhòm ngó xung quanh trạm thú y thì không thấy bóng dáng quen thuộc sang chảnh của Hyeokie thì liền thắc mắc hỏi, bởi cậu biết cái tên Jihoon này dính mèo nhà cậu ta vô cùng, rời Hyeokie quá năm phút thì sẽ phải thở oxy gấp vì thiếu hơi mèo.
"À thì, Hyeokie hôm nay, đang có hơi..."
Minhyeong vô tình nhìn thấy vết mèo cào trên mu bàn tay của Jihoon trong khi Jihoon đang lắp bắp không ngừng.
Minhyeong ồ lên một tiếng tỏ vẻ bản thân đã hiểu, còn tiến đến vỗ vai Jihoon.
Người anh em à, tui hiểu mà.
Tui sẽ không vạch trần đâu.
Sau khi tháo băng cho Hổ thì Jihoon có khám tổng quát thêm một lần nữa, sau khi chắc chắn là Hổ giờ đã khỏe như vam thì liền thả cho hai chủ tớ về nhà. Trên đường về tất nhiên Minhyeong sẽ ghé siêu thị để mua thêm đồ ăn cho Hổ, biết sao được, phải ăn nhiều thì mới khoẻ được chứ.
Hyeonjun hài lòng bâu trên vai của Minhyeong, thích cái gì mà Minhyeong thì cứ meo meo mấy tiếng là thằng sen liền thêm ngay vào giỏ hàng, đầu mèo giương cao đầy tự đắc.
Nhìn đi.
Có ai nghĩ đây là đứa vừa bỏ nhà đi cách đây không lâu không kia chứ?
Nghênh ngang đến thế kia mà.
Hôm nay Minhyeong phải lên nơi thực tập để bàn giao nốt công việc, lấy con dấu để còn trở về trường để báo cáo với thầy hướng dẫn và bắt tay vào làm đồ án tốt nghiệp để kịp tiến độ.
Vậy nên sau khi về nhà và cho Hổ ăn thì Minhyeong liền vội vã đi ra ngoài, trước khi đi còn dặn Hổ phải ngoan ngoãn ở nhà, không được la cà đi chơi.
Khi cửa vừa đóng lại thì Hyeonjun liền biến thành người, đuôi mèo ngoắc qua ngoắc lại.
Hừ.
Tại sao tao phải nghe lời kia chứ?
Tao là Moon Hyeonjun, trùm mèo khu này mà!
Hyeonjun mang theo cái mông trần đi vòng vòng quanh nhà, thậm chí còn to gan mà mở cả laptop của Minhyeong lên để nghịch. Nhưng mà mèo ta không biết bấm bàn phím nên đành nuối tiếc mà gập máy lại. Cậu bật tivi lên xem, chuyển ngay kênh mà mình yêu thích rồi nằm ườn trên sopha, vừa nhăm nhi snack uống coca vừa cười haha không ngừng (tất nhiên là vẫn không thèm mặc quần áo).
![](https://img.wattpad.com/cover/356724272-288-k626970.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[GuOn/MinMoon] Có một chú mèo tên Hổ
FanfictionMinhyeong vô tình nhặt được một chú mèo tam thể. Cậu đặt tên cho nó là Hổ. Với sự tham gia của: Lee Minhyeong trong vai cậu sinh viên may mắn Moon Hyeonjun trong vai trùm mèo mỏ hỗn Jeong Jihoon trong vai thực tập sinh thú y Lee Sanghyeok trong vai...