Ngoại truyện 1

1.6K 165 7
                                    

Do đang bí tuyến truyện chính nên viết ngoại truyện trước vậy hì hì

Có hơi 18+ nhưng không đến mức đó, nói chung thì là nước thịt viết chơi chơi thôi :))) Dù sao thì đây cũng là bộ fanfic trong sáng nhất của cái nhà này, toi không thể để nó bị vấy bẩn được...



Hôm đó, như thường lệ Minhyeong trên đường về nhà sẽ ghé ngang qua siêu thị để mua thêm thịt cá và đồ ăn vặt cho bé mèo cưng ở nhà. Tay xách nách mang là vậy nhưng Minhyeong vẫn không có chút gì gọi là bất mãn, thậm chí còn có cảm giác tự hào vì được mèo cưng ỷ lại. Chuyện là mấy hôm nay Hyeonjun cứ lười biếng không muốn đi đâu, cả ngày làm ổ ở trên giường, ngay cả ăn uống cũng phải để Minhyeong đút đến tận miệng mới chịu ăn.

Lại còn rất dính người, hễ mà Minhyeong nằm lên giường là y như rằng sẽ bị tay chân của mèo cưng bám chặt lấy không một kẽ hở, vì yêu mèo nên Minhyeong cũng chấp nhận làm cái gối ôm hình người cho Hyeonjun

Dù có khi bị cậu ngủ mớ rồi cắn phập lên tay nhưng anh vẫn mãi yêu mèo cưng.

Mèo cưng mãi đỉnh.

"Hyeonjun, anh có mua cá cho em nè, còn có bánh kem nữa."

Không có tiếng trả lời, Minhyeong đặt đồ ăn lên bàn rồi đi về phía phòng ngủ.

Chắc là bây giờ em vẫn còn ngủ, đồ mèo lười nhà em, Minhyeong mắng yêu trong lòng nhưng trên mặt lại xuất hiện một nụ cười cưng chiều.

"Hyeonjun ơi, Hổ ơi, em còn ngủ hả?"

Minhyeong gõ cửa gọi mãi vẫn không thấy ai đáp lời thì mở cửa bước vào phòng, đập vào mắt anh là một ụ chăn tròn tròn ở trên giường, đuôi mèo thò ra bên ngoài đang không ngừng vẫy vẫy. Minhyeong nhào đến ôm chằm lấy ụ chăn, anh cười nói, "Định trốn hả, đồ mèo giấu đầu lòi đuôi?"

Nhưng lần này Hyeonjun không sửng cồ như mọi khi, cậu ngoan ngoãn để cho anh ôm, thậm chí còn chui chui vào trong lòng ngực Minhyeong.

"Em khó chịu quá, Minhyeong ơi."

Minhyeong kéo Hyeonjun ra khỏi chăn ngay lập tức, mặt cậu đỏ bừng như sốt cao khiến Minhyeong hoảng hốt, "Em bị bệnh sao?nhà Có khó chịu ở đâu không?"

"Chỗ nào cũng khó chịu, hức, Minhyeong, khó chịu quá..."

Hyeonjun bật khóc khiến Minhyeong càng rối hơn, phải biết từ khi gặp nhau đến bây giờ thì đây là lần đầu tiên Hyeonjun bị bệnh như thế này. Anh ôm cậu vào lòng, vuốt vuốt lưng an ủi mèo cưng, "Không sao, không sao, chúng ta đi gặp Jihoon nhé? Cậu ấy sẽ khám cho em."

"Hông muốn đâu, sợ bị tiêm lắm..."

Chuyện kể rằng cách đây không lâu Hyeonjun phải đi tiêm nhắc lại mũi bệnh dại, cậu cứ méo méo không ngừng từ nhà đến chỗ khám rồi từ chỗ khám về , thậm chí còn giận dỗi Minhyeong cả ngày vì rõ ràng là nói dẫn cậu đi ăn chứ đâu phải đi khám. Nhờ đó mà Minhyeong mới biết Hyeonjun sợ tiêm.

"Nhưng phải đi khám mới biết em bị bệnh gì chứ."

Hyeonjun lắc đầu nguây nguẩy, thút thít không ngừng trong lòng Minhyeong. Biết không thể ép mèo cưng làm điều không thích, anh chỉ đành phải vừa ôm Hyeonjun vừa gọi điện cho Jihoon, định sẽ để Jihoon đến khám cho Hyeonjun tại nhà.

[GuOn/MinMoon] Có một chú mèo tên HổNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ