Chap 22

1.7K 189 7
                                    

Hyeonjun bâu bám trên lưng của Minhyeong khiến anh chỉ có thể bất lực, vừa nấu cơm vừa chịu sức nặng đến còng lưng.

"Minhyeong, tui muốn ăn thiệt nhiều cá."

"Ừ ừ."

"Cho thêm cả kẹo nữa."

"Kẹo thì không được đâu."

"Sao lại hông chứ? Minhyeong hết yêu tui rồi chứ gì?"

Hyeonjun đấm thùn thụt vào lưng của Minhyeong, anh chỉ có thể giơ hai tay đầu hàng, Hyeonjun thấy thế mới cười hì hì đầy đắc ý.

"Ăn như thế sẽ bị đau bụng, sau khi ăn cơm xong thì anh sẽ cho em ăn kẹo sau nha?"

Hyeonjun ngoan ngoãn gật đầu sau đó lại đu bám trên người Minhyeong tiếp. Cậu thì thầm bên tai của Minhyeong, "Sao Minhyeong lại thích tui dạ?"

"Hửm? Thì cứ thích thôi, thích cũng cần lí do sao?"

"Cần chớ. Như tui nè, tui thích Minhyeong gì Minhyeong đối xử với tui tốt lắm."

"Chỉ có vậy thôi hả?"

Minhyeong cất giọng trêu chọc khiến Hyeonjun xoắn quýt. Cậu ngập ngừng, "Tất nhiên là hông, còn có, còn có..."

"Còn có gì?"

Minhyeong quay người lại đối diện với Hyeonjun, nhịn cười nhìn cậu đang ấp úng gãi đầu.

"Còn gì nữa nè?"

Biết bản thân không thể nghĩ ra thêm được gì nên Hyeonjun chỉ có thể chơi trò giả ngu mà ôm chằm lấy Minhyeong, giở ra mánh khoé đáng yêu để kiềm hãm cái miệng của Minhyeong lại.

Vậy mà Minhyeong chịu mắc câu mới tài chứ.

Anh vòng tay ôm lại Hyeonjun mà lắc lư qua lại, trông chẳng khác nào hai đứa con nít đang chơi trò ôm nhau. Tai mèo của Hyeonjun cụp xuống khi Minhyeong tựa cằm lên đầu cậu.

"Anh thích Hyeonjun vì Hyeonjun là Hyeonjun thôi, nếu không phải là em thì không phải là một ai khác."

Nghe cũng bùi bùi tai, đuôi mèo của Hyeonjun được nịnh đến vui vẻ mà ngoắc qua lại trước mặt Minhyeong.

"Hyeonjun cũng vậy, cũng thích một mình Minhyeong thôi."

"Ừm ừm, anh biết mà."

"Hun hun ~"

Hyeonjun chu môi tới đòi hôn, Minhyeong cũng đáp lại ngay bằng một nụ hôn cái chóc. Hyeonjun thoã mãn cười hì hì rồi chạy ra phòng khách xem tivi. Tuy vậy thì vẫn giấu đầu lòi đuôi, Minhyeong vẫn nhìn ra được vành tai đỏ rực của cậu.

Minhyeong ôm mặt.

Em ấy dễ thương quá!!

"Minhyeong ơi, tui muốn được đi siêu thị."

Trong bữa cơm, Minhyeong đang kiên nhẫn dạy Hyeonjun cách dùng đũa thì cậu lại quay sang nũng nịu, đồng thời quẳng đũa đi mà dùng muỗng xúc ăn. Biết không dạy được mèo trong ngày một ngày hai nên Minhyeong cũng chỉ đành bất đắc dĩ vừa nhặt đũa lên vừa nói, "Nhưng mà em đã giấu được tai đuôi đâu?"

Minhyeong búng nhẹ tai mèo trên đầu của Hyeonjun khiến cậu méo lên đầy bất mãn. Hyeonjun ôm hai tai, ai oán nhìn Minhyeong, "Đội nón vào là được mà."

[GuOn/MinMoon] Có một chú mèo tên HổNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ