⋅౨ৎ⋆。˚⋆⭒

58 11 2
                                    

lee jeonghyeon tự nhận thấy, kể từ khi anh xác định được tình cảm của mình đối với mun junghyun, cách đối xử của anh với nó đã có phần thay đổi, nếu không muốn nói là rất nhiều. đơn cử chỉ là những việc nhỏ như để ý mấy thứ lặt vặt xung quanh em nhỏ thì anh còn luôn ấp ủ trong mình mong muốn được chăm sóc, quan tâm nó nhiều hơn.

chỉ là nếu tự nhiên vồ vập quá, anh sợ rằng mun junghyun sẽ ghét anh mà chạy luôn.

thế nên, nhân cơ hội chăm sóc bệnh nhân này, anh sẽ coi đây là thời điểm để bản thân có thể quan tâm em nhỏ, vừa cho nó thấy được tình cảm của mình, hoặc chí ít là để thỏa mãn cơn nhức nhối trong lòng anh. quãng đường từ bệnh viện về nhà sếp nhỏ phòng thiết kế không phải là xa, nhưng lee jeonghyeon biết cách kéo dài thời gian về nhà muộn hơn hẳn một tiếng. thực chất là do anh tiện đường ghé siêu thị, vô cùng đảm khi chất cả đống túi đồ vào trong cốp xe, mục đích là để lấp đầy chiếc tủ lạnh mà anh đoán rằng nó trống trơn của mun junghyun.

mun junghyun thì ngại lắm, nó biết bản thân đã làm phiền lee jeonghyeon nhiều chút, thế mà tới tận lúc sắp về nhà lại bị anh kéo đi siêu thị, tất cả đều là để mua thêm chút đồ bồi bổ cho người bệnh là nó. mặc dù luôn miệng từ chối, thế nhưng không thể phủ nhận rằng, trái tim trong lồng ngực mun junghyun cứ đập liên hồi vào thành ngực, tới mức nó còn sợ rằng lee jeonghyeon sẽ phát hiện ra sự bối rối kì lạ của nó.

- anh ơi, em thật sự không cần đâu, nhiều thế này em cũng không biết phải làm sao nữa.

em nhỏ thề, càng thấy lee jeonghyeon chất đồ vào xe đẩy, nó càng lúng túng trước sự tốt bụng của anh, chỉ biết túm lấy tay áo lee jeonghyeon mà ngăn cho anh lựa thêm đồ cho nó. và lee jeonghyeon lại như bắt được cơ hội, chỉ bằng một lời nói của mun junghyun mà anh đã nghĩ ra cả tá viễn cảnh bản thân sẽ như một nhân vật gary stu nào đấy, cụ thể là người chồng hết lòng chăm sóc chồng nhỏ trong mấy tiểu thuyết ba xu trên mạng.

so sánh hơi lệch nhưng rất thực tế.

thế nên lee jeonghyeon đương nhiên chẳng thể bỏ qua bất kì chữ nào trong lời nói của em nhỏ cả.

- để anh, em đang bệnh, chỉ cần nghỉ ngơi thôi là được rồi.

để anh nấu.

let him cook.

mun junghyun như phát điên trước khuôn mặt tỉnh bơ của lee jeonghyeon khi nói câu ấy. ý của trưởng phòng nhân sử là anh sẽ tới nhà nó và chăm nó ấy hả? mun junghyun khóc không ra nước mắt. nó chỉ muốn nhận được chút sự quan tâm của anh đã là quá đủ, những việc chăm sóc như thế này nó hoàn toàn chưa bao giờ mơ tới, nay tự nhiên nghe lee jeonghyeon nói thế, nói nó giữ một thái độ bình tĩnh là nói láo.

lee jeonghyeon cũng không muốn làm mun junghyun khó xử. nhìn cách em ta ấp úng không biết phản ứng ra sao là anh đủ hiểu. thế nhưng anh sợ rằng em ta mà mở miệng ra sẽ là một lời từ chối găm thẳng tim bản thân, bởi vậy anh chỉ còn cách vỗ vai em nhỏ để em tin tưởng mình, cũng là cách mà anh không để mun junghyun phải phản hồi trước lời đề nghị có phần khó xử kia.

và cũng vì điều này mà hình ảnh lee jeonghyeon xuất hiện tại nhà mun junghyun không còn là điều bất thường. căn hộ của mun junghyun đang sinh sống không có nhiều đồ đạc, chủ yếu là lee jeonghyeon cũng biết bản thân chỉ nên dừng ở mức quan tâm cái tủ lạnh và tủ thuốc của nó, vì vậy khi thấy chiếc tủ lạnh trống hoắc anh cũng rất tự nhiên mà xếp đồ mới mua từ siêu thị vào.

bọn họ đã bỏ lỡ một nửa cuộc họp ở công ty, phần lớn thời gian lại là ở bệnh viện, vì vậy khi để khách tới nhà vào đúng giờ ăn tối trong khi chưa hề có bất kì sự chuẩn bị nào, mun junghyun cảm thấy vô cùng ái ngại. nó muốn lên tiếng hỏi lee jeonghyeon rằng liệu bọn họ có thể đặt đồ ăn bên ngoài, như vậy sẽ vô cùng tiện và nhanh hơn, cũng chẳng hề tốn sức ai cả, nhất là khi anh đang là khách và nó thì không biết sơ chế thực phẩm chứ đừng nói tới việc bếp núc.

đương nhiên thì sự lúng túng của mun junghyun (và lời đề nghị người bệnh cần ngồi yên nghỉ ngơi của lee jeonghyeon) cũng chỉ giữ nó ngồi ngờ nghệch ở bàn ăn, chẳng thể giúp nó mở miệng ra để hỏi ý kiến anh một tí nào. và khi mà mun junghyun không lên tiếng, hoặc có lên tiếng đi chăng nữa thì việc lee jeonghyeon cất công đi siêu thị và chất đầy tủ lạnh nhà em nhỏ không phải để trưng. chẳng biết từ trước tới nay anh đã nấu cho ai, giả sử như bản thân hay giám đốc park hanbin lần nào chưa, nhưng đối với mun junghyun khi ngồi trước một bàn ăn đầy đủ dinh dưỡng là quá bất ngờ.

nấu ăn cho người bệnh không hề khó, chỉ bằng những thực phẩm organic được chế biến đơn giản mà đưa cơm thôi cũng sẽ giúp họ ăn có sức hơn rất nhiều. bữa tối hôm nay có cơm rang, canh thịt bò và vài món phụ, mun junghyun không khỏi cảm thán sự công phu của lee jeonghyeon khi cặm cụi trong bếp gần ba mươi phút, đợi tới khi anh nấu xong xuôi cũng biết ý mà lon ton chạy vào lấy bát đũa bày trước ra bàn ăn. nhưng sau đó em nhỏ lại đứng ngồi không yên, cứ đưa tay lên gãi đầu vì không biết phải nói gì với đầu bếp, nên cảm ơn anh ấy vì đã nấu ăn hay đây chỉ là anh ấy nấu cho anh ấy ăn?. mun junghyun thề nó biết chắc chắn rằng sẽ không bao giờ xảy ra ý sau, nhưng dù sao đi chăng nữa, nó vẫn chưa thể cư xử bình thường trước đối tượng suốt ngày khiến con tim nó đập ratata trong lồng ngực kia.

- anh không chắc có hợp khẩu vị em không, nhưng dù sao em cố gắng ăn được tí nào hay tí đó, bồi bổ cho sức khỏe vẫn là điều nên ưu tiên.

lee jeonghyeon đẩy bát canh thịt bò về phía nó, không quên xới một bát cơm nhỏ để bên cạnh. anh đây là đang rất tận hưởng khoảnh khắc được chăm sóc mun junghyun này, là giây phút mà anh được quan tâm nó bằng cả tấm lòng chân thành của mình. mun junghyun cũng vậy, nó cố gạt bỏ đi bao nhiêu ngại ngùng trước đó để có thể tự nhiên dùng bữa trước vị ân-nhân-aka-đầu-bếp-aka-người-thương này, hai cái má thỏ phiếm hồng phồng lên như bánh bao khi tận hưởng bữa tối do lee jeonghyeon trổ tài.

lee jeonghyeon bao dung chứng kiến hình ảnh em nhỏ chu môi húp canh, chắc phải tới bệnh viện một chuyến vì giờ đây trái tim anh lại nhảy loạn cào cào trong lồng ngực mất rồi.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 09 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

2junghyun | lẽ tự nhiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ