Một người một hồn cùng nhau rời khỏi bệnh viện, trên đường về hai người không nói một câu nào. Dù có nói thì người qua đường cũng sẽ nghĩ là Kei bị điên thôi, bởi vì họ không thấy được Tobio.
...
Về đến nhà, Kei chuẩn bị vài món ăn vặt rồi mang lên phòng. Hắn nhìn trên bàn toàn là món ăn cho người sống, nói mấy câu hiếm hoi an ủi Tobio.
"Dù sao cậu chưa chết, thắp nhanh cậu cũng không ăn được. Đợi khi tỉnh dậy, cậu muốn ăn gì tôi sẽ làm."
Tobio ngồi xuống đối diện Kei, khoé miệng được kéo lên dịu dàng.
"Cậu định làm gì? Đãi tôi một bàn bánh kem à?"
Kei không trả lời mà cúi đầu xuống, không biết nước ở đâu lã chã rơi lên bàn. Tobio liếc nhìn từng giọt đáp xuống, anh vờ như không thấy mà chỉ lẳng lặng lại gần Kei, nhẹ nhàng ôm hắn từ phía sau. Đúng như cậu đoán nhỉ, lần này người và hồn lại có thể chạm đến nhau.
Hắn xoay người để đáp lại cái ôm của cậu, sau đó hai người ngồi đối diện nhau.
"Tôi biết cậu thông minh mà không ngờ chuyện này cậu cũng đoán được."
Tobio rất ít khi khen Kei, những lời khen ngợi thường được anh chôn trong lòng, nói ra sẽ rất ngượng. Giờ anh có muốn hay không thì thời gian đã sắp hết rồi.Kei không đáp lời Tobio, anh lại tiếp tục nói chuyện một mình.
"Cậu biết sao? Dù bác sĩ đã nói trình trạng của tôi đang tốt lên."
Kei "hừ" lạnh: "Nếu như vậy thì cậu phải nhập về cơ thể rồi, chứ không phải ở đây."
Tobio im lặng.
"Trong một khoảng khắc tôi đã thật sự tin là cậu sẽ tỉnh lại, bởi đó cũng là điều tôi muốn tin. Nhưng vì tôi thông minh nên tôi đã nhận ra..."
Anh phì cười, lầm bầm: "Không quên tự luyến."
Kei không muốn nói hết câu, hắn dừng lại giữa chừng như vậy. Anh chỉ điềm đạm mỉm cười trước thái độ ấp úng của hắn.
"Ừm. Khi ấy, tình trạng cậu thảm đến mức không cứu được. Khuôn mặt cậu nhuộm đầy máu, đôi tay vẫn cố vươn về phía tôi, sau đó cậu ngừng thở. Cậu đã mất trước khi được mang đến bệnh viện. Rồi người phụ nữ ấy xuất hiện."
Kei nhăn mặt, giọng nói gầm gừ: "Bà ta bảo có thể đổi mạng là cậu đổi sao!"
Tobio nhẹ lắc đầu: "Không phải đâu Kei, người chết đáng ra phải là tôi. Nếu đúng như sổ sinh tử, chiếc xe ấy sẽ đâm thẳng vào tôi, cậu cũng có bị thương nhưng cuối cùng người chết phải là tôi..."
Đôi mắt Tobio long lanh, giọng nói cũng dần tắc nghẹn.
"...Cậu chỉ cần quẹo tay lái chậm một giây thôi, mọi chuyện sẽ diễn ra đúng như sổ sinh tử. Bà ấy nói dù không biết chúng ta làm cách nào mà sự việc bị đảo ngược, nhưng mọi thứ cần quay về đúng vị trí của nó."
Kei nhìn trừng trừng Tobio, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt thì lấm lem trên mặt.
"Đúng vậy rồi, dù có là thần tiên cũng không được tự ý tráo mạng như vậy. Thế tại sao ký ức giữa tôi với cậu lại biến mất?"

BẠN ĐANG ĐỌC
linhhondilac
Fanfiction"Này, đừng có đầu thai." "Tôi chưa chết." ... • Tên: linh hồn đi lạc • Người viết: motdayso • Thể loại: đồng nhân haikyuu, huyền huyễn, boylove. • Couple: Tsukishima x Kageyama ... • Đồng nhân haikyuu nhưng trong fic này không có gì liên quan đến b...