Page 6

427 21 2
                                    

Đêm qua phóng trên con moto tốc độ cao, trời mưa như trút nước, giây phút ấy một ý nghĩ điên rồ hiện ra trong đầu Lisa

"Nếu lần đó tôi không rời đi, nguyện ý làm tình nhân bí mật của cậu, liệu cậu có hạnh phúc không Chaeyoung?"

Tự thấy suy nghĩ mình đê hèn, làm gì không làm lại đi làm người thứ ba, người ngoài kia không thiếu lại muốn trở thành người tình. Nếu Chaeyoung hạnh phúc có lẽ trái tim Lisa thật sự chết đi, tình yêu này vĩnh viễn chìm dưới đáy đại dương nhưng mà nàng nói nàng không hạnh phúc. Điều này giống như chiếc móc câu lặng lẽ đem tình yêu đó kéo dần khỏi mặt nước. Chúng ta đủ tuổi để phân biệt đúng sai, chuyện nên làm và chuyện không nên làm. Vì thế khi nhen nhóm ý định điên rồ đó, Lisa chán ghét bản thân mình, cảm giác vừa yêu vừa hận đan xen khiến cô sợ hãi vô cùng.

Lisa không lạ gì thể chất Chaeyoung khi sáng hôm sau thấy nàng có dấu hiệu bị cảm, trong lòng thầm khó chịu thở dài.

Chaeyoung liên tục hắt xì, cổ họng bắt đầu đau rát, cô Kim bước vào phòng liền hỏi

- Hôm qua trời mưa to quá làm cô Park bị cảm sao?

Nàng cầm khăn giấy vừa lau mũi vừa đáp

- Vâng, chỉ là cảm mạo nhẹ thôi chị ạ!

Tiếng chuông vang lên, các giáo viên chuẩn bị lên lớp, tiết đầu tiên của Chaeyoung hôm nay là 12a5 - lớp Lisa chủ nhiệm. Bọn trẻ biết cô giáo Park môn Toán là người dễ tính, lại luôn dịu dàng nên chúng không bao giờ giữ yên lặng. Hôm nay nàng mệt, sự ồn ào cũng phóng đại hơn so với ngày thường, Chaeyoung khàn giọng yêu cầu giữ trật tự nhiều lần nhưng đám học sinh vẫn nghịch ngợm

- Các em...các em..khụ khụ..giữ trật tự

- Nè...hai bạn bàn cuối không nói chuyện nữa...khụ khụ

Cả lớp nhốn nháo không ngừng đột nhiên im phăng phắt sau khi nghe tiếng rầm to phát ra trên bục giảng. Từ bao giờ chủ nhiệm La đã đứng cạnh cô Park, gương mặt vô cùng nghiêm nghị, cánh tay sau khi cầm thước gõ mạnh lên bảng liền thu về. Hai tay chống lên bàn giáo viên lạnh giọng

- Các em còn muốn học không?

Chaeyoung vẫn chưa hoàn hồn từ tiếng đập lớn, chỉ thấy Lisa chợt xông vào cầm thước gỗ bất ngờ dạy dỗ học sinh.

Không một ai lên tiếng, Lisa dùng âm lượng to hơn đầy uy lực

- TÔI HỎI CÁC EM CÒN MUỐN HỌC KHÔNG?

Một vài âm thanh nho nhỏ phát lên :"dạ học, dạ"

Bọn học sinh chưa bao giờ thấy cô La nổi giận đến vậy, hay là bình thường tiết cô La chúng đều ngoan ngoãn nên chẳng mấy khi cô giáo chủ nhiệm khó chịu.

Lisa tiếp tục đảo ánh mắt đáng sợ xuống dưới lớp

- Tiết này cả lớp đứng lên học cho tôi! Sau này đến môn cô Park nếu tôi còn nghe bất kỳ tiếng ồn nào nữa thì hạnh kiểm kỳ này hạ cả lớp. Một người ồn tất cả những người còn lại đều phải chịu trách nhiệm.

Lisa buông thước nhẹ giọng với nàng

- Mời cô giáo Park tiếp tục

Chaeyoung thấy trong lòng một cổ ấm áp tràn khắp tế bào nhưng mà phạt như vậy tội nghiệp tụi nhỏ, có điều bây giờ nàng không nên can thiệp sự trừng phạt của Lisa, chỉ nhỏ giọng

[Hoàn] DƯ VỊ TÌNH ĐẦU - ChaelisaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ