Chương 3: H

691 12 0
                                    

"tên điên này cô làm vậy "nàng cố hết sức dầy người kia ra nhưng không thành, tức giận đến ứa nước mắt cản chặt răng miễn cưỡng để cô hôn khắp người mình.

" ngoan nào, ướt hết cả rồi này...để tôi cho chị biết thế nào là hạnh phúc nhé

" cô hôn rải rác khắp ngực nàng tay thì từng chút 1 lột tất cả đồ của nàng ra kể cả đồ lót cũng bị vứt nằm phản cảm trên nền nhà tay từ từ lần mò xuống dưới thân nàng và...

"A.. Đau...um...hức...tôi...ghét cô..."nàng la lên đau đớn khi cô bất ngờ dùng tay đâm thẳng vào nơi tư mật kia 1 cách thô bạo mà không báo trước khiến lớp màn mỏng kia cũng vì vậy mà rách toạc ra khiến nàng khóc lớn.

"húc...aaa...a đau..um...mau...dừng lai đi mà"_nàng bấu ngón tay chặt lấy vai cô và bắt đầu cau xin.

"hóa ra đây là lần đầu của chị à " cô vừa nói vừa hôn lấy cái bầu ngực trắng trẻo kia tay không ngừng luật động phía dưới và ngày 1 nhanh hơn.

"a..a..a...tôi ... Tôi chịu không nổi nữa...xin cô ...dừng lại...hức.. hứcccc" cơ thể nàng như mềm nhũng ra đùi khép lại khiến tay nàng không thể di chuyển giọng nàng yếu ớt nói.

"ngoan đi...dang chân ra nào hay muốn tôi thô bạo hơn "nhìn khuôn mặt nàng đờ dần đi cô cảm thấy thích thú vô cùng miệng nhếch mép cười hỏi.

"đung...làm ơn...tôi rát quá...tha cho tôi đi"mắt nàng lưng tròng lần nữa nhìn cô khẩn khoản.

"hứm...không được đâu...chị quá quyến rủ tôi không thể ngừng lại được" cô nói rồi dùng sức tách chân nàng ra nàng cũng im lặng nhắm mắt chịu trận. Mồ hôi nhễ nhãi nước mắt lăng dài mệt mỏi và thế là cô hành nàng đến gần 3h sáng mới chịu tha.

Sáng hôm sau....
6h sáng cô dậy và chuẩn bị đi làm như thường lệ, nhưng vừa ngồi dậy lắc đầu mấy cái để tỉnh táo thì dập vào mắt mình là Freen đang ngồi 1 góc trên giường tay ôm gối mắt thâm quầng mặt mài dờ dẫn, cùng lúc đó Becky nhận ra đây không phải là nhà của mình hơn nữa là cơ thể nàng đang ôm cái mền cứng nhắc và không he mặt đồ.

" CÁI...CÁI QUÁI GÌ VẬY "_Becky hoảng hốt hét lên rồi nhìn Freen.

"đi đi...tôi không muốn thấy mặt cô nữa " Freen nhìn cô nói bằng ánh mắt căm phẫn

"nhưng tại sao...đêm qua...đêm qua...tôi."_cô định mở lời giải thích nhưng bị nàng cắt ngang bởi tiếng quát lớn.

" Cô biến ngay cho tôi đồ bệnh hoạn nàng vừa nói vừa chụp lấy cái đồng hồ báo thức bên cạnh đập xuống dất khiền nó vỡ vụn thành từng mảnh.

"tôi không bệnh hoạn...cô nghe tôi nói đã

"_Becky khó khăn nhìn nàng nói. " hức...cô mau cút khỏi nhà tôi, hức...cô biết đêm hôn cô đã làm gì không hả nàng khóc lớn nhìn cô hét lên.

"đêm hôm tôi say quá...nhất đinh là có hiểu lầm..." cô từ từ tiến đến bên nàng.

"cô tránh xa tôi ra, cô đã cướp đi lần đầu của tôi, tôi kinh tởm cô"nàng né cái chạm của cô rồi hạ giọng nói ánh mắt đỏ au vì khóc nhìn cô đăm đăm khiến cô có chút gì đó nhói ở trong lòng.

(FreenBecky) Oan Gia Gặp Lại nhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ