Chương 33: Tỉnh

206 3 0
                                    

Đã hơn 1 tuần trôi qua kể từ khi vụ tai nạn đó xảy đến, Becky sắp xếp công viên rồi tranh thủ đến chăm ba vợ cùng Freen, nàng cũng bị chấn thương khá nặng nên phải nghỉ dưỡng tận gần 2 tháng mới mong lành hẳn được. Freen đáng thương bây giờ chỉ trông cậy vào gia đình Becky thôi, bà Armstrong cũng rất hết lòng chăm sóc Freen và ba nàng, còn ông Armstrong thì đến công ty cùng Becky tiếp tục công việc, cô không dám để tên Ken 1 mình quản việc công ty nên quyết định đi làm lại bình thường:

Bệnh viện ~

" Hey, bọn này tới thăm chị đây Freen "_ Nin cùng Jen vs Nop mở cửa đi vào nói.

" Uiii ... Sao mấy đứa biết chị ở đây mà tới thế "_ Freen nằm trên giường hơi bất ngờ nhưng cũng cố ngồi dậy, thấy vậy Becky chiêm cái gối kê lưng cho nàng dễ dựa hơn.

" Còn ai tung tin ngoài chồng của chị nữa đây "_ Nop bật cười nói.

" Mà chị và bác khỏe chưa? Em nghe nói bác trai bị thương khá nặng "_ Nin đặt giỏ trái cây lên bàn cùng với 4 hộp yến sào lên bàn nhíu mày nói.

" Uh, vì tới ngã 4 xe mất phanh, ba chị vì không muốn nhiều người bị thương nên bẻ lái đâm thẳng vào cây đèn đỏ "_ Freen kể lại bằng ánh mắt u buồn.

" Nhưng hiện tại bác ấy cũng khá hơn nhiều rồi chị ạ ... "_ Becky thấy tâm trạng nàng chùn đi thì liền gãi đầu nói.

" Thôi mà, để em gọt trái cây cho chị rồi qua thăm bác trai chút xíu "_ Nin khui phần trái cây của mình ra dùng dao gọt vỏ rồi nói.

" Cứ để em làm chị qua thăm bác trai trước đi "_ Jen lên tiếng rồi giật lấy trái táo lên tay Nin nói .

Nin cũng gật đầu đồng ý rồi qua thăm coi ba Becky như thế nào sau đó cũng quay lại phòng Freen sau tầm 15p hơn gì đó, cả nhóm trò chuyện cũng khá vui vẻ với nhau đánh tan đi nỗi buồn trong lòng Freen, kể về lần đầu Becky lên sàn đấu bị Nin bem thành chả thế nào khiến Freen cười đến đau bụng vì người yêu mình thời trẻ trâu khá là đáng yêu và kèm theo yếu ớt.

Tối đó ~

" Becky, ngày nào chị cũng ngồi đây nói chuyện với ba ... Chắc hẳn ông ấy sẽ rất vui đấy "_ Becky quỳ gối 1 chân để bằng Freen đang ngồi chiếc xe lăn tay vẫn nắm lấy tay ông Chankimha, chân đã tháo bột rồi nhưng nàng vẫn chưa thể đi được.

" Chị cũng mong ba sẽ nghe được ... "_ Becky nói vừa dứt câu, tay ông Chankimha động đậy, Freen cảm nhận được thì liền quay sang ông mừng rỡ.

" Ba ... Ba động đậy kìa Becky, ba chị động đậy kìa ... Mau ... Mau gọi bác sĩ ... "_ thấy ba vợ có tiến triển tốt, Becky cũng mừng húm chạy ra ngoài gọi bác sĩ.

" Ba ... Ba dậy với con đi ba ... Ba nói chuyện với con gái ba đi ba "_ Freen rối rít nói nước mắt chảy dài nắm chặt bàn tay ông Chankimha.

Ông Chankima mở mắt ra, ông nhìn chăm chăm về phía cây quạt trần bên trên, sau đó đưa mắt nghiêng đầu nhìn xung quanh, tay ông lúc đầu không có phản ứng gì giờ đã cong lại nắm lấy đôi tay nhỏ bé của con gái mình. Freen mừng mừng tủi tủi vỡ òa cười trong nước mắt nhìn ông. Ông cũng cong môi cười hiền với con gái 1 nụ cười nhẹ.

" Freen, bác sĩ đây là chị Nam đã mời từ nước ngoài về "_ Becky kéo tay áo ông bác sĩ chạy vào phòng khiến anh ta rối lên khi chứng kiến 1 phép màu trước mắt mình liền kéo xe Freen ra bắt đầu kiểm tra sức khỏe và đo huyết áp.

.

.

.

" C...Cái gì ? Ông ấy tỉnh rồi sao? "_ bà Armstrong đang cặm cụi nấu cơm ở nhà để mang vào cho Freen và Becky thì nhận được tin vui, khuôn mặt liền vẽ lên 1 nụ cười nhìn sang chồng mình.

" Ông Chan tỉnh rồi sao bà ? Ta vào bệnh viện xem xem "_ Ông Armstrong cũng mỉm cười đi ra xe.

" Đợi tôi gói cơm vào cho bọn nhỏ "_ Bà Armstrong nói rồi tiếp tục công việc của mình trên bếp.

.

.

.

" hiện tại sức khỏe ông ấy vẫn chưa hồi phục, gia đình đừng kích động ông quá nhiều ... Hơn nữa theo như tôi biết ba cô cũng có bệnh suy tim nên sẽ dễ ảnh hưởng đến tính mạng nếu như bị kích động mạnh... Nói chung là đừng làm ông ấy nổi giận hay buồn rầu là được "_ bác sĩ nhìn Freen nói.
" ba ... Ba có bệnh suy tim ... Sao mình không biết ... "_ Freen nhìn sang Becky bằng ánh mắt lo lắng và đầy sợ hãi cô thấy vậy liền ôm vai cô trấn an vợ mình.

(FreenBecky) Oan Gia Gặp Lại nhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ