Đã hơn 2 tháng trôi qua sau trận đại chiến giữa Vô Phong và Cung Môn. Mọi chuyện dần trở lại quỹ đạo cũ , riêng Vân Vi Sam vẫn biệt tích , còn Thượng Quan Thiển vốn đã bỏ trốn từ lâu. Các vị trưởng lão cứ liên tục hối thúc Cung Tử Vũ và Cung Thượng Giác nhanh chóng chọn tân nương mới với lí do :
- Cung Môn đã thiệt hại nặng nề về người , ở đợt tuyển chọn tân nương trước lại không thành công , nay Vũ cung và Giác cung nên sớm thành gia lập thất để còn sinh con nối dõi cho dòng tộc.
Mỗi lần như vậy , Cung Tử Vũ đều tìm cách lảng tránh. Dù 7 phần đã chắc chắn nhưng hắn vẫn mong Vân Vi Sam còn sống sót. Riêng Cung Thượng Giác , hắn vẫn luôn kiên quyết từ chối :
- Cung Thượng Giác cả đời chỉ lấy một người , mong các vị trưởng lão đừng nhắc đến chuyện này nữa.
Ai cũng biết người hắn muốn ám chỉ đến chính là Thượng Quan Thiển. Chuyện truyền đi khắp Cung Môn , ai cũng nói Giác công tử nặng tình. Cung Viễn Chủy nghe thấy điều này không khỏi cảm thấy tức giận.
- Ca , chuyện bọn họ nói là thật sao ?
- Chuyện gì ?
Hắn ngồi bình thản uống trà , mặc kệ Cung Viễn Chủy đang giãy nãy trước mặt :
- Huynh vẫn còn lưu luyến Thượng Quan Thiển à ?
Hắn không trả lời mà nhìn về phía chậu hoa đỗ quyên đầy thâm tình :
- Đệ đoán xem ?
- Cô ta hại Cung Môn thê thảm như vậy huynh còn chưa nhìn thấy sao ? Luyến tiếc gì người phụ nữ tâm cơ đó chứ ?
- Viễn Chủy ... Ăn nói có chừng mực một chút.
Hắn trầm mặc nói , trong ngữ điệu mang theo sự tức giận khiến Cung Viễn Chủy đành phải ngậm ngùi im lặng. Nghĩ một lát lâu , hắn mới lại cất lời :
- Là chúng ta lừa nàng ấy diễn vở kịch này ... Không thể đổ hết tội lỗi lên đầu Thượng Quan Thiển.
- Nhưng cô ta đã trộm Vô Lượng Lưu Hoả còn gì ?
- Được rồi , đừng nhắc về chuyện này nữa.
Cung Thượng Giác cất giọng ra lệnh. Càng nói , hắn càng nhớ đến dáng vẻ đáng thương của nàng ngày đó ở trước mật đạo Cung Môn.Là nàng đã cầu xin hắn đưa tay ra cứu giúp , nhưng chính hắn lại không tin mà làm ngơ. Giờ đây , hắn quả thật không có tư cách nhắc đến nàng. Lúc này , Kim Phục lại từ bên ngoài chạy vào , điệu bộ hớt hải :
- Giác công tử !
- Có chuyện gì ?
- Phát hiện một thích khách Vô Phong ở trấn Vân Thụy. Mời công tử đến xem xét tình hình.
Không quá ba giây , Cung Thượng Giác đã nhanh chóng đứng dậy cầm theo trường kiếm bước đi. Trấn Vân Thụy vốn là một trấn lớn trong Sơn Cốc Cựu Trần , hoàn toàn nằm trong vùng quản lí của Cung Môn. Mà thật trùng hợp , đây cũng là nơi mà Thượng Quan Thiển đang ẩn náu.
Ngày đó , nàng vốn dĩ đã chạy về thành Đại Phú cách xa Cung Môn. Ai ngờ , Vô Phong lại tìm tới truy sát nàng. Sau nhiều lần chạy trốn , nàng quyết định về lại Sơn Cốc Cựu Trần. Người Cung Môn có thể sẽ phát hiện ra nàng , nhưng Cung Thượng Giác chắc chắn sẽ không để họ giết nàng. Ít nhất là như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dạ Sắc Thượng Thiển : Luyến Thương ...
غير روائيVì mình đổi ý thích 2 anh chị ngược nhao một síu nên đây là sẽ một cái kết khác nhe hihi , ngược mụt hùi rồi mới ngọt nha 😜