- Tử Vũ, sống như thế này, chi bằng đệ giết ta cho rồi.
- ... Ta sẽ không giết huynh. Huynh phải tiếp tục sống để nếm hậu quả. Chúng ta đi thôi Thượng Giác.
Cả 2 rời khỏi ngục giam, để lại mình Cung Hoán Vũ ngây người vì lời nói vừa rồi. Cung Thượng Giác quay về Giác cung. Giờ đây hắn nhìn đâu cũng chỉ thấy bóng dáng nàng. Hắn đẩy cửa tây phòng bước vào, bên trong vẫn thoang thoảng mùi hương đỗ quyên nhè nhẹ. Hắn lảo đảo đi tới bàn, sau đó hoàn toàn ngồi gục xuống, nước mắt bắt đầu rơi lã chã. Cung Viễn Chủy đứng ở bên ngoài nhìn vào, lòng đau xót thay cho ca ca. Hắn quay lưng lại và ra lệnh cho Kim Phúc đang đứng cách đó không xa :
- Kim Phúc, sai người đi tìm Thượng Quan Thiển. Dù có phải lục tung hết tất cả lên cũng phải tìm cho ra cô ta và đứa bé.
- Tuân mệnh.
3 ngày sau đó ...
Thượng Quan Thiển đang tá túc tại trấn Vân Thủy, cách Cung Môn 60 dặm ( hơn 96km ). Nàng dự tính sẽ thuê một nhà trọ ở đỡ vài bữa. Dạo này bé nhỏ trong bụng nàng cứ quẫy đạp liên tục, nàng buộc phải vừa đi vừa nghỉ chân để tránh trường hợp xấu nhất xảy ra. Tiền thuê xe ngựa và phòng trọ cũng tốn một khoảng lớn, nàng phải để dành một khoảng để mua nhà ở và lo cho lúc lâm bồn. Vậy nên bây giờ trên người nàng đã không còn đủ để thuê trọ.
- Ông chủ có thể giúp đỡ thai phụ, hạ giá xuống một chút được không ?
Tên chủ trọ này là một người đàn ông trung niên, có hai cọng râu ria mép vểnh ra ngoài trông rất keo kiệt. Ông ta lập tức nhíu mày :
- Giảm thế nào được ? Giảm cho cô thì người khác cũng đòi giảm thì sao, ta sẽ chịu lỗ à ?
- ... Nhưng tiểu nữ chỉ còn một ít tiền, còn phải thuê xe ngựa nữa. Ông chủ có thể thương cảm giảm giá phòng được không ?
Ông ta liền đảo mắt nhìn nàng từ trên xuống dưới một lượt, ánh mắt lại đập vào miếng ngọc bội quý giá trên eo nàng :
- Miếng ngọc bội kia thế chấp được đó.
Đó là miếng ngọc bội định tình giữa nàng và Cung Thượng Giác. Thượng Quan Thiển lập tức từ chối :
- Không được, miếng ngọc bội này với ta rất có giá trị.
- Vậy thì để ta nói cho cô nghe, nếu như cô không thuê phòng của ta thì xung quanh đây có đi thêm 10 dặm nữa cũng không có quán trọ nào khác đâu.
- Nhưng mà ...
- Chi bằng, cô đưa nó cho ta, ta sẽ đem bán lấy tiền rồi mua đồ ăn thức uống, thuê cả xe ngựa cho cô nữa. Như vậy có được không hả ?
Lời đề nghị này khiến Thượng Quan Thiển phải phân vân. Trời cũng đã sập tối, theo lời hắn thì xung quanh đây cũng chẳng còn quán trọ. Hơn nữa dù gì giữa nàng và Cung Thượng Giác cũng đã chấm hết, miếng ngọc bội này cũng chẳng còn ý nghĩa. Thượng Quan Thiển bèn gỡ miếng ngọc bội ra đưa cho ông chủ :
- Vậy ... nhờ ông chủ giúp dùm tiểu nữ.
- Ha ha được được. Mời cô vào trong ta sẽ cho người sắp xếp phòng cho cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dạ Sắc Thượng Thiển : Luyến Thương ...
Документальная прозаVì mình đổi ý thích 2 anh chị ngược nhao một síu nên đây là sẽ một cái kết khác nhe hihi , ngược mụt hùi rồi mới ngọt nha 😜