Ngay đêm hôm đó, Thượng Quan Thiển lập kế hoạch lẻn ra khỏi Cung Môn. Nàng đặt một loại thuốc nổ nhỏ ở điện phụ gần mật đạo rồi châm ngòi. Một tiếng nổ lớn vang lên khiến 2 lính canh phải chú ý.
- Tiếng gì vậy ?
- Hình như là tiếng nổ ... xảy ra chuyện rồi.
- Mau đi.
Cả 2 lập tức chạy đi. Thượng Quan Thiển từ trên mái nhà nhẹ nhàng nhảy xuống. Dù nàng có cố gắng nhẹ nhàng tới đâu thì thai nhi trong bụng vẫn bị ảnh hưởng, khẽ vẫy đạp vài cái. Nàng khổ sở ôm lấy bụng, trên vai là một tay nải nhỏ chạy về phía mật đạo. Khoảnh khắc đưa tay lên muốn ấn vào viên đá, Thượng Quan Thiển đã có chút chần chừ. Tình cảm nàng dành cho Cung Thượng Giác là thật nhưng rào cản quá lớn cuối cùng vẫn chia cắt họ. Trời đã định sẵn không có duyên chính là không có duyên. Nàng thở hắt ra một cái rồi dứt khoát ấn nút. Cánh cửa mật đạo mở ra, Thượng Quan Thiển lập tức bỏ trốn. Hai tên lính canh kia vừa quay về thì cánh cửa cũng vừa khéo khép lại. Họ vừa đi vừa nói chuyện với nhau :
- Là kẻ nào lại đặt thuốc nổ ở đó vậy chứ, muốn chơi khăm chúng ta à ?
- Chắc là Thương cung chủ lại chế tạo ra thứ gì mới đó mà. Không có chuyện gì là tốt rồi.
Thượng Quan Thiển chạy thục mạng xuống núi, trên tay là một cây đuốc lấy được từ trong mật đạo. Vừa hòa vào được dòng người trong thị trấn, nàng đã chặn một phu xe lại hớt hải hỏi :
- Cho ta hỏi, gần đây có chỗ nào cho thuê xe ngựa không ?
Sáng hôm sau, tì nữ tới gõ cửa phòng Thượng Quan Thiển và khẽ gọi :
- Phu nhân, tới giờ người phải thức dậy rồi.
Không có tiếng đáp. Họ lại tiếp tục gõ :
- Phu nhân, người chưa dậy sao ? ... Phu nhân !
Nhận ra sự không ổn, họ đẩy cửa bước vào. Căn phòng đã hoàn toàn trống trơn, trên bàn chỉ còn độc nhất một bức thư. Ngay lập tức, tin khẩn này đã được truyền tới trấn Ôn Châu - nơi Cung Thượng Giác đang ở. Kim Phục sau khi nghe tin xong liền hớt hải chạy vào :
- Công tử, công tử, có chuyện rồi.
- Xảy ra chuyện gì ?
Hắn vẫn điềm nhiên đọc sách không mảy may quan tâm.
- Giác cung truyền tới tin báo, nói rằng ...
- Nói cái gì ?
- Nói ... nói phu nhân để lại một bức thư và mất tích rồi ạ.
Cuốn sách trên tay Cung Thượng Giác rơi xuống đất, sắc mặt hắn từ vô cảm liền chuyển sang hốt hoảng. Hắn suy nghĩ vài giây rồi dứt khoát nói :
- Ngươi ở lại đây xử lí nốt công việc, có chuyện gì thì báo về cho Tử Vũ. Ta phải về Cung Môn gấp.
- Dạ.
Cung Thượng Giác nói xong liền lập tức vớ lấy áo choàng và trường kiếm, leo lên ngựa điên cuồng phóng về Cung Môn. Trong thâm tâm hắn bây giờ rất hỗn loạn. Khó khăn lắm nàng mới lại mở lòng với hắn, nếu lần này Thượng Quan Thiển thật sự bỏ đi, Cung Thượng Giác chắc chắn sẽ day dứt cả đời.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dạ Sắc Thượng Thiển : Luyến Thương ...
Non-FictionVì mình đổi ý thích 2 anh chị ngược nhao một síu nên đây là sẽ một cái kết khác nhe hihi , ngược mụt hùi rồi mới ngọt nha 😜