Chương 12: Nụ hôn đầu tiên

89 14 0
                                    

Chương 12: Nụ hôn đầu tiên

Edit: Ếch

Beta: Cún
_________________

Trời chưa tối hẳn, mùa hè trời lâu tối, bầu trời ngoài cửa được bao phủ bởi một màu xanh đen nhè nhẹ.

Hề Thủy miễn cưỡng thấy rõ được gương mặt của Chu Trạch Kỳ.

Đôi mắt đen láy của đối phương nhìn chằm chằm vào Hề Thủy đang nằm trong ngực mình.

Hề Thủy nhỏ giọng nói: "Tôi hôn anh được không?"

Chu Trạch Kỳ không nói gì, tay đặt trên eo Hề Thủy lại siết chặt thêm một chút.

Thấy Chu Trạch Kỳ mãi không trả lời, cậu vịn vai hắn nhổm dậy, há miệng ra, "A~"

"Chiều nay tôi súc miệng rồi." Cậu nghĩ là Chu Trạch Kỳ sợ miệng cậu có mùi, "Kem đánh răng của tôi là mùi dâu tây, thơm lắm."

Hề Thủy sốt ruột muốn chết.

"Anh không nói gì hết, coi như là anh đồng ý nhé."

Hề Thủy cảm thấy tim mình đập nhanh đến mức sắp nhảy luôn ra khỏi lồng ngực rồi, cậu một tay đè lên lồng ngực đang đập thình thịch, một tay đặt lên vai Chu Trạch Kỳ.

Chậm rãi cúi đầu, đặt môi mình lên môi Chu Trạch Kỳ.

Mềm mềm.

Có chút lạnh.

Làm gì tiếp ta?

Chu Trạch Kỳ nhắm mắt lại, sau đó từ từ mở mắt, hắn ôm eo Hề Thủy, đầu lưỡi khẽ chạm vào môi cậu, Hề Thủy ngay lập tức giật bắn mình, thoát khỏi cái ôm của Chu Trạch Kỳ.

Hề Thủy cách xa Chu Trạch Kỳ một khoảng, mặt đỏ bừng, cậu liếm liếm môi, dường như vẫn còn lưu lại chút mùi hương của hắn, nhìn gương mặt vô cảm đối diện, thanh âm khàn khàn cũng được phát ra: "Quá nhanh."

"Cái gì nhanh cơ?"

"Không phải em là người muốn hôn sao?"

Hề Thủy không biết trả lời như thế nào, đúng vậy, là cậu muốn hôn hắn, cậu tưởng hôn môi sẽ chả có cảm giác gì, ai ngờ khi môi chạm môi với Chu Trạch Kỳ, tay chân cậu mềm nhũn cả ra, tựa như có dòng điện chảy qua cơ thể cậu.

"Lần sau chúng ta tiếp tục đi," Hề Thủy vừa nói vừa đi ra ngoài cửa, cậu cúi người đi giày vải vào chân, "hôm nay thật sự không thể hôn được nữa, tim tôi đập nhanh lắm, nhỡ chết thì sao."

Chu Trạch Kỳ đứng dậy, thân hình cao lớn, đôi dép giẫm trên thảm trải sàn lặng yên không một tiếng động.

Hề Thủy vẫn cúi đầu nói nói.

"Ngày mai gặp lại nhé."

"Ngày mai tôi sẽ hôn anh thêm lần nữa."

Bỗng một cánh tay vòng qua eo cậu, không cho Hề Thủy tí cơ hội phản kháng nào bế cậu lên, trong nháy mắt, cậu đã ngồi trên tủ giày.

Hề Thủy không thể tin được: "Tôi nặng 60kg đấy!"

Chu Trạch Kỳ thở ra một hơi khinh bỉ, "Ừ, 60kg thì sao?"

[ĐM/EDIT] Nghe nói yêu đương sẽ khiến con người trở nên đẹp hơn?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ