Chương 9: Không thể lấn át khổ đau

537 66 36
                                    

Sau khi Ness lo lắng bảo hắn vào phòng nghỉ ngơi, để mình gọi bác sĩ nhưng bị Kaiser ngăn lại. Cả người hắn toát mồ hôi, sợ hãi cậu sẽ bỏ mình mà đi mãi mãi, dù kế hoạch ban đầu của hắn là ly hôn và rời xa cậu nhưng cho đến thời điểm hiện tại hắn mới nhận bản thân mình không có can đảm làm điều đó.

Cuối cùng, tình yêu vẫn là thứ khiến cho con người ta dũng cảm, cũng khiến cho họ trở nên hèn nhát hơn bao giờ hết. Kaiser chưa bao giờ ngừng yêu, trong lòng hắn luôn có vị trí cho mỗi một mình bóng hình chẳng thể nào phai mờ qua năm tháng. Đó chính là dáng vẻ của Ness khi yêu hắn, thậm chí là bộ dạng đau khổ của cậu vì hắn. Từ khoảnh khắc bắt đầu yêu cho đến khi không thể yêu được nữa, hắn vẫn sẽ khắc sâu những thước phim ấy trong trí nhớ và máu thịt nơi ngực trái mãi đến tận lúc chết.

Ký ức của Kaiser về Ness trong "quá khứ" có rất nhiều, nhưng hắn không thể nhớ khuôn mặt nói cười vui vẻ của cậu như thế nào. Tuy nhiên những cảm xúc, biểu hiện những lúc cậu đau khổ, tuyệt vọng, hắn lại nhớ rất rõ. Có lẽ, vì hắn chưa bao giờ làm cậu hạnh phúc nên những hình ảnh đẹp đẽ đó dần trở nên hiếm hoi.

Trong kiếp sống trước, anh không nhớ lần cuối em cười là khi nào nữa.

Ness nhăn mày nhìn con người chật vật nắm lấy tay ngăn không cho mình đi, môi cậu hơi mím lại. Bàn tay của Kaiser siết chặt, loáng thoáng thấy được dấu tay in hằn lên cổ tay cậu, những vệt đỏ khiến Ness cảm thấy chướng mắt.

Cậu gạt tay hắn ra, bước ra khỏi căn phòng khiến mình choáng ngợp này, để lại Kaiser lạc lõng giữa thế giới tối tăm của hắn. Đôi mắt xanh nhìn về cửa phòng đã được đóng lại, Kaiser cố gắng kéo lên nụ cười, gượng ép và méo mó đến lạnh sống lưng.

Một tình yêu được đổi lấy từ hèn mọn và mục nát của một người đàn ông tồi tệ.

Khớp xương tinh tế trên bàn tay Kaiser là một trong những thứ trên cơ thể hắn khiến Ness yêu thích nhất, nhưng khi hắn nhìn vào chỉ thấy nó như một bộ xương khô được bọc lớp da bên ngoài. Hắn không biết tại sao bản thân lại trở nên như vậy, nhưng hắn không muốn tìm bác sĩ, vì khi mọi chuyện kết thúc, Kaiser đã "rời khỏi" rồi.

Kéo ngăn tủ đầu giường ra, lọ Melatonin đã lâu lắm không được dùng tới. Khoảng thời gian vừa qua hắn chấp nhận lăn lộn trong ác mộng chỉ để bản thân không bao giờ quên về những vết thương lòng khó có thể xóa nhòa.

Vừa mở nắp lọ thuốc, cơ thể hắn như đang phản ứng với một thứ gì đó. Bàn tay buông lỏng, thuốc rơi xuống sàn, vương vãi khắp nơi, Kaiser khụy xuống ôm ngực, lúc sau lại kéo cổ áo xuống.

"N-Nóng..."

Lúc này hắn mới phát hiện cậu em trai của mình đã ngóc đầu dậy từ đời nào.

Trong lúc Kaiser đang định vào nhà tắm giải quyết bằng tay thì Ness quay lại, xông vào phòng mà không báo trước.

"Không được Kaiser à, em lo lắm, chúng ta tới bệnh v..."

Cậu lập tức nhận ra tình trạng bất thường của hắn, nhìn đũng quần đối phương dựng lên như một túp lều, trong nháy mắt sắc mặt Ness tối lại.

(KaiNess - Hoàn) Từ Ái Sinh Linh | Blue LockNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ