Chương 37: Wonhan???

850 73 6
                                    

_Y/n à!!! Em lấy hộ anh cái áo với nhanh nhanh.

_Y/n ơi! Em đâu rồi! Mau chỉnh mic cho anh đi.

_ Y/n ơi! Phục trang.

_Út ơi em chưa lấy áo cho anh hả. Nhanh lên em trễ rồi.

_Mấy anh chờ em tí đi. Em đang chỉnh nhạc một tí.

_Y/n à! Em là quản lí của bọn anh mà. Em không thể lơ là như thế được.

Em tháo tai nghe bỏ xuống.

_Mấy anh cứ từ từ em sẽ làm hết mà. Nhưng chuyện này quan trọng hơn nên em sẽ làm trước thôi.

Soonyoung loay hoay với cái mic nãy giờ chưa chỉnh xong quay sang em quát lớn.

_VẬY BỌN ANH KHÔNG QUAN TRỌNG À. HIỆU SUẤT CÔNG VIỆC CỦA EM NGÀY CÀNG GIẢM ĐẤY!!!

_Anh thấy thằng Hoshi nói đúng đó. Sao em không bảo công ty nhờ thêm người giúp đi. Vài tháng trước em bệnh có con bé gì Wonhan làm được lắm đó. Chăm sóc bọn anh cũng kĩ càng hơn.

???

Em chau mày khó hiểu. Các anh là đang so sánh em với người khác à. Rõ ràng lúc trước em đã đề nghị thêm người hỗ trợ cũng vì sắp Tết đến việc ngày càng nhiều. Em sợ bản thân là không xuể nhưng các anh lại một mực từ chối, bây giờ lại quay sang trách em.

Soonyoung, Seungcheol cùng Mingyu cứ lời qua tiếng lại với em. 3 lớn, 1 nhỏ cứ cãi nhau như vậy. Em thấy Jeonghan cùng Jisoo đi tới. Em nghĩ chắc chắn 2 anh sẽ bênh em thôi.

Nào có ngờ. Jisoo đứng sang phía Seungcheol.

_Anh cũng thấy vậy. Wonhan tuy chỉ lớn hơn em có 2-3 tuổi thôi mà công việc lại nhạy bén hơn.

Jeonghan cũng tiếp lời.

_Em nên học hỏi con bé Wonhan đó.

Em bực mình. Bây giờ các anh một tiếng cũng 'Wonhan' hai tiếng cũng 'Wonhan' em nghe mà phát mệt. May mà có anh chị staff nói đỡ giúp em vài câu.

_Này này. Mấy chú quá đáng rồi đó. Ai cũng phải có khuyết điểm chứ

_Nhưng mà Wonhan rõ ràng trội hơn Y/n rất nhiều đấy anh chị biết không.

Em chạy sang chỉnh mic rồi lấy áo cho mấy anh xong cũng bỏ đi.

_Mấy anh chị giúp em đợt này. Em hơi mệt, em xin về trước. Sau này em khao mấy anh chị 1 chầu nhậu nhá.

Em nói xong vẫy vẫy tay đi. Trước khi kéo cửa xe còn không quên mắng.

_Mấy anh thích thì làm với con nhỏ Wonhan gì đó đi. Em không làm nữa. Em đi về nhà.

Các anh cũng nghĩ em giận hờn vu vơ chạy đi mua đồ xí rồi quay lại. Vậy mà chưa được 10p sau thì Wonhan vội vã chạy tới thật.

_Dạ em chào mọi người. Lại gặp nhau rồi. Em có mua ít cà phê và bánh cho mọi người nè. Em đã nói em chăm sóc cho các anh tuyệt hơn Y/n mà.

Mấy anh chị staff đâu đó đang khóc ròng.

_Đệ tử chỉnh ánh sáng của toi

_Thì sao chứ đồ đệ lúc nào cũng chỉnh make-up của tui nữa nè.

(Seventeen × you) Chỉ là bất đắt dĩ thôiiiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ