"Sao mày biết nhà tao?"
"Hồi cấp 3 có hôm mày nghỉ, cô bảo tao đem bài tập đến nhà mày."
"...Tao chưa từng thấy mày."
"Ừm. Tao để ở cửa rồi về." Nói dối đấy. Tao đã đứng đó cả buổi tối. Và từ hôm đó, tao thường xuyên đến đây.
"..."
"Anh Kết đánh mày à?"
"Ừm."
"Mạnh tay thế. Hỏng hết gương mặt đẹp trai rồi. Theo tao mua băng keo cá nhân."
---
"Sao lại đánh mày?"
"Vì tao tồi tệ."
"Ừ."
"Không hỏi à?"
"Hỏi gì?"
"Vì sao tụi tao chia tay?
"À."
"Mày đừng buồn. Anh Ma Kết có mắt như mù rồi."
"Mày thấy tao tốt tới vậy sao?"
"Ừ."
"Rất tốt."
"Vậy vẫn còn một đứa có mắt như mù đấy."
"Suỵt. Im lặng để tao dán băng keo cá nhân."
---
"Tụi tao chia tay vì tao không trả lời được câu hỏi của anh ấy."
"Ừ."
"Anh ấy hỏi trừ bản thân và gia đình ra, vị trí ưu tiên số một trong lòng tao là ai?"
"Vị trí ấy còn trống hay đã có người rồi?"
"Ừ."
"Mày đoán xem tao trả lời thế nào?"
"Tao không biết."
"Tao trả lời là có người rồi."
"Nên anh ấy đánh mày?"
"Ừm. Nhưng không sao, anh ấy còn tặng tao một món quà nữa."
"...Quà gì?"
"Anh ấy cho tao biết cái tên có mắt như mù tao nói lúc nãy, hóa ra cũng thích tao."
"Vậy sao."
"Trời tối rồi, mai tao có tiết. Tao về trước đây."
"Song Ngư."
"Ngồi với tao một lát đi."
"..."
---
"Hiếm khi thấy mày trầm lặng như vậy."
"À. Chắc do hôm nay tao mệt."
"Thật à? Tao nghĩ là do tao đến nhà mày chứ."
"..."
---
"Song Ngư, mày đã bán một quả thận thật sao?"
"Sao có thể. Bọn họ đùa thôi."
"Thế à. Nhưng trò đùa này không vui chút nào."
"Ừ."
"Song Ngư, nó khiến tao thấy rất đau lòng."