Chương 06

87 8 0
                                    

Trời êm biển lặng.

Biết được trên người nam nhân mang loại mê hương tương đối lợi hại, cùng Hàm Yên thương lượng một phen, quyết định để cho nàng tạm thời dời đến thư phòng cùng ở, như vậy có thể hỗ trợ nhiều hơn chút.

Ngày đó lúc động tình hắn không cẩn thận lộ ra thanh âm tương đối thanh trong, có thể hắn vô cùng giỏi về ngụy trang, nói không chừng vẫn còn mai phục một góc nào đó trong sơn trang.

Nghĩ tới điều này, Tiêu Chiến như bị hóc xương cá, nghẹn ở cổ họng.

Liễu Hàm Yên bên kia, bắt đầu điều chế dược vật kháng lại mê hương, người bên trong hậu viện tiếp tục được tăng cường, phá lệ để Tế Tuyết cùng Tuyết Lạc canh giữ bên ngoài Tửu Tuyết viện, luân phiên tuần đêm.

Hết thảy đều được bố trí tiến hành đâu ra đấy.

Những hộ vệ trúng tuyển đợt trước như Hạ Thư, Vương Bất Trì gần đây bắt được rất nhiều kẻ trộm lẻn vào sơn trang, Tiêu Chiến bảo bọn họ đến trung khu, khích lệ thưởng cho họ thêm chút tiền tài.

Lúc triệu kiến hai người bọn họ, Tiêu Chiến có loại cảm giác khác thường.

Hạ Thư tầm mắt lòe lòe tránh một cút, ánh mắt nhìn tới y liền khẽ rời đi rồi lại nhìn trở lại.

Tiêu Chiến không kiềm được mà quan sát hắn nhiều hơn, tướng mạo coi như tuấn tú, cử chỉ hào phóng, thật giống như không có vấn đề gì.

Rồi xoay người nói nhỏ lệnh cho Tuyết Lạc đi thăm dò những người này.

Lại qua mấy ngày an bình.

Gần đây phải kiểm tra an bài đủ kiểu chuyện bên trong sơn trang, Tiêu Chiến không rảnh chú ý việc khác, bỏ qua mất khá nhiều chuyện làm ăn quan trọng.

Những kẻ có tâm tư lẻn vào sơn trang, đều bị bọn hộ vệ lùng bắt từng kẻ một, rõ ràng người người đều võ nghệ không tầm thường, tại sao lại không túm được một tên đăng đồ tử?

Mà tìm Thanh Bình cư sĩ cũng không có bất kì hồi đáp nào.

Ngược lại là Liễu Hàm Yên đã điều chế được thành quả, mỗi ngày thúc ép y uống vào dược liệu chống lại mê hương, để cho y có thêm nhiều khả năng chống đỡ.

Ngày hôm đó, Tiêu Chiến cau mày khổ đại cừu thâm uống thuốc, súc miệng nhiều lần cũng không bớt được hương vị cổ quái kia.

Mang tâm tình phiền muộn nằm dài trên giường, trong đầu dùng đao đem nam nhân xuất quỷ nhập thần kia lăng trì thành từng mảnh, động não một lúc liền nổi cơn buồn ngủ.

Đang lúc mông lung, chóp mũi thoáng qua một mùi thơm quen thuộc.

Tâm thần Tiêu Chiến lạnh một cái, mí mắt lại như treo ngàn cân, căn bản không mở ra được.

Cố gắng giữ vững thần trí, trong tầm mắt mơ hồ, mép giường có một bóng người.

Vẫn là không địch lại được cơn buồn ngủ, mà cũng chẳng thấy được bất kì cái gì.

Nhưng giây cuối cùng còn ý thức, Tiêu Chiến thầm nghĩ Liễu Hàm Yên chế loại thuốc quỷ gì, thiệt cho y cố nhịn mà uống lâu như vậy.

[BJYX | Ver] Lung Linh Ảnh | Phong Nguyệt Tam CanhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ