04. Đêm thanh.

154 16 0
                                    

Đây là một trích đoạn trong  "Lời thì thầm của gió", ý tưởng ban đầu của mình là dùng trích đoạn này ở đây nhưng sau đó mình thấy nó khá hợp với "Lời thì thầm của gió" nên mình thêm vào luôn. 

Mình lấy cảm hứng từ một Doujinshi mà giờ không biết kiếm lại ở đâu nữa, ai đó biết thì liên hệ tôy với.

Một version không khác nhiều so với trong THE WIND RISE, mình chỉ thêm thắt một số thứ mới thôi. Viết xong thấy nó không khớp lắm, mình nghĩ mọi người nên qua TWR đọc thì hay hơn.

***

Một ngày gần cuối hạ, chúng tôi quyết định nghỉ ngơi nửa ngày. 

Từ chiều, Ryuunosuke đã rủ rê được Chiaki và Kotoha đi ra ngoài làm gì đó với khuôn mặt háo hức. Mako căn dặn đủ điều như người mẹ nhưng nhất quyết không chịu đi cùng họ. Khi tôi hỏi em lí do, em mỉm cười không đáp, tôi cũng không để ý mấy.

Mùa hạ vẫn luôn có một nét cuốn hút riêng. Đầu hạ, trời chẳng oi bức mấy, vẫn có vài cơn gió thổi qua khiến cho Genta nằng nặc đòi treo những chiếc chuông gió lên. Chuông gió leng kheng vui tai, mỗi lần chúng đong đưa vào nhau, Kotoha liền chạy ra ngoài xem, đến nỗi nó trở thành thói quen khó bỏ của con bé trong những ngày đầu. Gần đây, Jii treo vài lá cờ cá chép màu xanh biếc lên để chuẩn bị cho ngày lễ các bé trai. Cờ bay phấp phới, hòa với màu trời. Nhờ mấy chi tiết nho nhỏ thế này mà tôi có thêm một cách để giảm đi căng thẳng. 

- Takeru.

Tôi ngẩng đầu lên, là Mako.

- Cùng uống một lon không ? 

Em đưa tôi một lon bia, không biết là từ đâu vì trong gia trang trước nay Jii cấm triệt mấy thứ này. Tôi cầm trên tay, lắc đều, không dám uống. Trong tiềm thức của tôi, những đồ uống có cồn thế này không bao giờ có lợi cho việc luyện tập.

- Trời hôm nay mát nhỉ ?

- Năm nay không nóng. 

Mako ngồi xuống bên cạnh tôi. Dường như đây là lần đầu tiên chúng tôi ngồi cạnh nhau. Em luyên thuyên với tôi đủ thứ chuyện, lon bia trên tay em cảm giác như đã vơi đi kha khá. Mako uống tốt hơn tôi tưởng. Tôi bỗng dưng thắc mắc, sống trong một gia đình giàu có, trở thành giáo viên mầm non thì lẽ ra em không biết uống bia thì đúng hơn, rồi tập luyện cho chiến đấu nữa, thời gian em lấy đâu ra để uống những thứ này?

- Anh không uống sao ?

- Ta không quen uống mấy thứ này đâu.

- Tiếc thật. Tôi đã cất công chỉ để lừa anh nói tâm sự thật lòng đấy.

- Nhảm nhí thế.

Tôi tặc lưỡi, và khoảng lặng đầu tiên xuất hiện.

...

- Takeru này, có một chuyện cứ làm tôi suy nghĩ mãi.

MƯA TRÊN NHỮNG MÁI TÔN | shinkengerNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ