Chap 4. Bản nhân phường năm 2095 thua thê thảm

41 6 2
                                    

Chiều ngày hôm sau ở năm 2005,

Touya Akira dùng bút viết tên mình trên bảng kết quả người thắng cuộc ở vòng 2 ở giải đấu Bản nhân phường năm 2005.

Akira nhanh chóng nhận ra Shindou Hikaru cũng vừa xuất hiện đứng bên cạnh mình.

"Bạn thắng sao, Shindou?" Akira hỏi.

"Ừm, mình thắng. Cho mượn bút nhé!" Hikaru đáp lời.

"Đối thủ có mạnh không?"

"Suzuki tam đẳng, là một kỳ thủ trẻ tuổi." Hikaru vừa viết vừa trả lời.

"Ồ, là cậu ta. Đúng là cậu ta khá mạnh." Akira cảm thán.

"Có điều..." Hikaru nhíu mày rồi nói tiếp "Đấu pháp của Suzuki hôm nay khá khác với cậu ta trước đây. Đặc biệt là khi vào trung bàn."

"Hừm, vậy là mạnh hơn sao?" Akira hỏi.

"Đúng là mạnh hơn. Lúc đó mình thấy quân đen chỉ còn duy nhất một đường sống vô cùng khó đi và gập ghềnh nhưng cậu ta..." Hikaru hồi tưởng lại ván đấu "Cứ tưởng là cậu ta không thể tìm ra được nhưng mà cuối cùng cậu ta lại tìm ra."

"Đối thủ mạnh lên là tốt mà nhỉ?" Akira gật gù.

"Đúng vậy..." Hikaru trở nên ngập ngừng "Nhưng mà lúc Suzuki đi trên con đường sống gập ghềnh đó, mình có cảm giác như mình không còn đang đấu với Suzuki nữa. Giống như mình đang đấu với bản sao của chính mình vậy."

"..." Akira không nói gì. Bản sao của Shindou Hikaru?

"Còn bạn thì sao, Touya? Đối thủ hôm nay của bạn thế nào?" Hikaru muốn chuyển sang nói chuyện khác.

"À, cũng khá thú vị..."

---

Trong khi đó tại đại sứ quán,

"Cháu còn phải chờ bao lâu nữa cô ơi?" Cô gái có mái tóc móc lai 2 màu đen và vàng than vãn với cô cán bộ chứng từ.

"Phải xếp hàng chứ cô bé này. Làm giấy tờ tạm trú không nhanh vậy đâu." Cô cán bộ trả lời. Người trẻ ngày nay thật nóng ruột.

"Nhưng mà cháu cần phải đến gặp tổng biên tập trong hôm nay mà. Cháu cũng muốn về ngủ chút ít nữa. Hôm qua xảy ra nhiều chuyện kỳ quái với cháu lắm cô ơi."

"Ngủ thì cô cũng muốn ngủ đây!" Cô cán bộ cũng đùa với cô bé kia rồi an ủi "Kutori Shindou phải không? Sắp đến lượt cháu rồi đấy. Kiên nhẫn lên nào."

"Dạ." Cô bé với đôi mắt xanh lục bảo ỉu xìu ngồi xuống.

Một ông chú bên cạnh tò mò hỏi "Ha ha, xem ra cháu khá mệt mỏi nhỉ. Chuyện kỳ quái mà cháu nói là gì vậy? Chú có hứng thú nha."

"Chú sao?" cô bé hỏi "Có kể chú cũng không tin đâu."

"Cháu chưa kể sao biết chú không tin?" Chú kia cười.

"Dạ vâng vâng. Chuyện là rõ ràng hôm qua của hôm qua cháu vừa lên máy bay để về sân bay Tokyo, mục đích là đi ăn ké ở ké nhà dì bác và anh họ một thời gian."

"Bà con của cháu tốt bụng nhỉ?" Chú ấy nói.

"Đương nhiên rồi. Cháu với anh họ của cháu tuy nói là anh em họ nhưng về mặt sinh học thì chúng cháu là anh em ruột cùng cha khác mẹ. Cha cháu với bác họ cháu là anh em sinh đôi cùng trứng, họ trông giống hệt nhau." Cô bé chầm chậm giảng giải.

Tương lai kết nối [Hikaru no Go after story - Hikaru no Go Fanfiction]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ