Chap 15. Ván cờ vô ảnh

27 5 5
                                    

Tại hội quán cờ vây Tsuke,

Hotaru sau khi đóng tiền thì hỏi chị quản lý, "Chị ơi, ở đây ai là chú Nadehi? Em muốn đấu với chú ấy."

"Ồ, cô bé tìm chú để đấu cờ vây sao? Từ lúc nào chú trở nên nổi tiếng như vậy. Ha ha." Chú Nadehi là 1 ông chú với mái tóc bạc muối tiêu.

Chị quản lý trêu chọc, "Chắc con bé nghe đồn chú chơi tệ mà lại thích cược tiền nên đến đây để kiếm chút đỉnh!"

"Thật thế không, cô bé?" Chú Nadehi thấy cô bé này cũng giống cháu gái của mình quá. Đánh cờ với mấy cô bé như thế này mà thua cũng được, xem như cho mấy đứa nhỏ chút tiền tiêu vặt.

"Dạ không phải đâu. Đấu cược điều kiện đi chú. Nếu cháu thắng, chú phải giúp cháu diễn một ván cờ để dụ đám Nishimori đồng ý đấu với cháu. Cháu sẽ nghiền nát họ trong ván cờ đó." Hotaru hấp tấp nói toạc ra tất cả mọi thứ.

Chú Nadehi ngơ ngác "Cháu đây là muốn hạ cô bé tên Nishimori đó?"

"Dùng cờ vây để làm dao kiếm chém người như vậy là không tốt đâu cô bé!" Một giọng nam khác đột nhiên chen vào.

"Ồ, Kurata Bát đẳng, hôm nay cậu cũng đến đây sao?" Chú Nadehi chào người thanh niên có vẻ mập mạp vừa bước vào.

"Không tốt ạ?" Hotaru thắc mắc với Kurata.

"Đúng vậy. Cờ vây là môn thể thao trí tuệ chứa đựng cả văn hóa và triết lý trong đó. Giao đấu công bằng và giao đấu kiểu hướng dẫn để giúp đối phương mạnh lên mới chính là điều nên làm." Kurata đáp lời cho cô bé trẻ tuổi.

"Nhưng mà..." Hotaru ngập ngừng rồi hơi run giọng. Sao sau khi nghe anh Kurata nói thì Hotaru lại có cảm giác như mình thành người phản diện, "Nhưng mà cháu tức lắm chú Nadehi. Cháu không thể lao vào đánh nhau với bọn nó được, cháu sẽ thua mất. Thứ duy nhất cháu tự tin có thể thắng tụi nó bây giờ chỉ có cờ vây thôi."

Chú Nadehi bắt đầu bối rối, "Bình tĩnh nào cô bé, cháu tên gì?"

"Dạ..." Hotaru ngập ngừng, "Dạ là Shindou..."

"Thôi được rồi Shindou, cháu muốn tự tay thắng cô bé Nishimori đó phải không? Kurata, tôi nghĩ đám nhóc trẻ này cũng còn bồng bột và nhiệt huyết lắm. Tại sao chúng ta không để bọn chúng tự do làm những điều ngốc nghếch như thế này một chút? Thanh xuân là của tụi nó mà. Dù sao vẫn đỡ hơn lao vào đánh nhau chứ. Ha ha." Chú Nadehi nói giọng dịu êm để an ủi Hotaru.

Kurata thở dài, không biết rồi tình trạng cờ vây sẽ ra sao nếu đám trẻ ngông cuồng này kế thừa đây.

"Thôi được rồi. Nhưng mà cô bé, nếu đã muốn dùng cờ vây để đánh bại đối thủ thì trình độ cô bé cũng cần phải cao nữa." Kurata thầm nghĩ nếu chiếu theo tính cách của con bé Shindou này mà thua cờ vây cho cô bé Nishimori kia chắc Shindou sẽ ôm mặt khóc cho coi. Nếu vậy là thành ra kẻ đi hành người khác lại thành người bị hành, "Đánh bại Nadehi không đủ đâu. Đổi sang đấu với anh đây đi, nếu đánh thắng anh dù chỉ là nửa mục thì tất cả chúng ta sẽ giúp cô bé diễn vở kịch này."

"Kurata, cậu là Bát đẳng mà? Sao bây giờ lại đấu với cô bé này như vậy?" Chú Nadehi hoang mang thay cho Hotaru.

"Còn là vì sao nữa, vì tôi cũng muốn cô bé Shindou này dẹp đi ý nghĩ dùng cờ vây để nghiền nát người khác chứ sao?" Kurata có quyết định của Kurata. Cô bé trẻ tuổi với đôi mắt sáng không nên để đám lửa của sự giận dữ thiêu đốt. Dù không biết cờ vây của cô bé này như thế nào nhưng rõ ràng không kiềm chế được cảm xúc bản thân thì chỉ gây hại cho người chơi cờ thôi.

Tương lai kết nối [Hikaru no Go after story - Hikaru no Go Fanfiction]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ