Chap 25. Điểm chung giữa cờ vây và âm nhạc

19 4 0
                                    

Năm 2005,

Hotaru tỉnh lại trong phòng bệnh trắng xóa, đầu sau vẫn còn đau ê ẩm.

"Đây là bệnh viện sao? Tại sao mình lại ở đây?" Hotaru lẩm bẩm.

Cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra, Shindou Hikaru lo lắng đi vào hỏi.

"Em tỉnh rồi sao? Còn thấy đau đầu không?"

Hotaru ngơ ngác nhìn mặt Hikaru. Cô bị bấn loạn trong vô số suy nghĩ. Rốt cuộc là sao vậy? Nước đi thần thánh của ông nội đã đạt được rồi?

Trước ánh mắt lo lắng của Hikaru, Hotaru lắc đầu, "Em không sao cả."

"Vậy tại sao em lại xớn xác bỏ chạy để rồi té ngã như vậy? Có chuyện gì không thể nói bằng lời sao?" Hikaru ngồi vào ghế dành cho người nhà bên cạnh giường bệnh.

"Ông nội... à không, Hikaru, anh nghĩ gì về 'Nước đi thần thánh'?" Hotaru buột miệng hỏi.

Hikaru ngạc nhiên trước câu hỏi này, "Ý em là sao?" Con bé lại gọi mình là ông nội. Chẳng lẽ mình và ông nội con bé có gì giống nhau lắm sao?

"Nước đi thần thánh chắc chắn chỉ có thể xuất hiện nếu 2 đối thủ cực mạnh đấu với nhau thôi phải không?" Hotaru hỏi nhưng mà như thể van nài.

"Có lẽ như vậy. Anh chưa đạt được bao giờ nên làm sao anh biết được. Điều duy nhất anh biết là cả quá khứ và hiện tại vẫn luôn có người không ngừng theo đuổi nó. Anh cũng là một trong số những người đó. Anh tìm kiếm vì chính bản thân anh và cũng vì một người bạn quý giá của anh." Hikaru ôn tồn trả lời.

Rồi như nhận ra điều gì, Hikaru kể tiếp "Đương nhiên cũng có lúc anh không tin vào cờ vây của mình đến mức nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ có thể đạt được Nước đi thần thánh nhưng dù nghi ngờ thế nào đi nữa thì anh cũng không thể bỏ cuộc được. Nó vẫn luôn thúc đẩy anh tiến lên."

Hotaru nhìn Hikaru bằng ánh mắt mông lung lẫn bối rối, "Phải làm sao đây, Hikaru? Em nghĩ em đang nghi ngờ nó, nghi ngờ cả cờ vây của em lẫn ý nghĩa của Nước đi thần thánh mà em đang kiếm tìm." Cô bé như sắp khóc rồi.

"Nếu có những chuyện em không thể dùng lời nói để kể được thì hãy thử dùng cờ vây nhé? Đấu với anh 1 ván không?" Hikaru đề xuất.

Hotaru có chút chần chừ rồi cũng gật đầu.

Hikaru bắt đầu lôi một bàn cờ gấp ra rồi cả hai đấu cờ vây.

Cờ đen và cờ trắng lần lượt gieo xuống.

Sau khi đếm đất thì cờ đen đã thắng cờ trắng nửa mục.

Đây là 1 ván đấu ngang không chấp quân, cả hai người đều vô cùng nghiêm túc trong lúc đấu.

Hikaru thở dài. Anh thầm nghĩ, quả nhiên thực lực này hoàn toàn khác so với ván đấu lần trước anh chơi cùng em họ.

Nhưng điều anh có thể khẳng định chính là cả ván đấu trước và ván đấu bây giờ đều là thực lực thật sự, vô cùng nghiêm túc và đầy cố gắng của đối thủ. Dòng chảy của cờ vây không hề nói dối.

Hikaru vốn đã nghi ngờ có lẽ nào em họ Shindou Kutori của mình vướng phải trường hợp giống mình trước đây, được Sai đứng bên cạnh nhắc cờ để đặt quân. Tuy nhiên, bây giờ anh có thể khẳng định điều đó là sai. Hikaru vô cùng nhạy cảm về ánh mắt thể hiện ý chí của người chơi cờ. Nếu chỉ đặt quân hộ cho người khác thì không thể nào có được ánh mắt như vậy.

Tương lai kết nối [Hikaru no Go after story - Hikaru no Go Fanfiction]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ