ngày đầu tiên

351 59 2
                                    

kang haerin buổi chiều ăn mặc chỉnh tề rồi nghiêm túc nghe những luật lệ ở công ty, còn cẩn thận mà ghi chép vào quyển sổ tay hay mang theo để chắc chắn rằng mấy tuần tới mình sẽ thực hiện đúng nội quy

" ngồi theo vị trí chia sẵn, bắt đầu công việc vào sáng mai"- trưởng phòng nói xong đám sinh viên liền nhốn nháo trở về kí túc

" mai đừng ai dậy muộn"- haerin trên tay đặt báo thức, không quên nhắc nhở 2 người bạn cùng phòng

" đi học cũng không thấy cô nghiêm túc như vậy"

" tại vì có danielle marsh ở đó nên mới như thế đó"

" im hết, đi ngủ ngay cho tớ"

kang haerin không quen nhà, vật vã đến 12 giờ khuya vẫn chưa thể vào giấc, tay theo quán tính sờ mò đến điện thoại bên đầu giường, rồi lại mơ hồ gửi tin nhắn cho danielle marsh

[ngoan xinh yêu]: chị ngủ chưa?

kang haerin thấy cơ hồ có thể thấy mình gửi tin nhắn không có chủ đích nào cả, chỉ là tự nhiên ấn vào thanh tin nhắn gửi đi 3 chữ, nhưng danielle lại là người có giờ giấc sinh hoạt vô cùng điều độ, nên cô nghĩ nàng đã sớm bước vào giấc mơ rồi

[ giáo sư marsh]: chưa, vì sao thức khuya?

[ngoan xinh yêu]: mất ngủ? nhớ chị?

[ giáo sư marsh: bị mông du hả?

[ngoan xinh yêu]: người ta nhớ chị thật nha~

kang haerin ngay lập tức nhận được cuộc gọi video, hấp tấp bấm vào nút nghe rồi giấu mặt mình vào chăn chỉ để lộ ra đôi mắt đang bối rối và mái đầu tròn như nấm không ngừng lắc lư

" bạn nhỏ ơi, em đâu rồi?"

danielle đang soạn giáo án, trên mắt vẫn đang đeo cặp kính gọng vàng thanh mảnh, ánh đèn của thư phòng hắt xuống hiu hắt càng làm tôn lên vẻ đẹp như tượng tạc của giáo sư trẻ tuổi nhưng vẫn mang nét trững trạc ẩn sâu bên trong khiến người ta khó rời mắt

" sao chị vẫn soạn giáo án vậy?"

" còn một chút bài học sinh gửi, sắp xong rồi"- danielle nghe thấy người ta quan tâm, hoà hoãn đem mắt kính trên mặt gỡ xuống, cầm điện thoại lên để xem rõ hơn người bên kia

" sao còn chưa ngủ được?"

" không quen nhà"

" vậy ngồi nói chuyện nhé?"

haerin trong chăn khẽ ló ra, gật đầu một cái rồi hàn thuyên không ngừng về mấy điều lặt vặt, cô hiểu nàng muốn cô vào giấc ngủ nhanh hơn, ở nhà khi nằm trên giường danielle sẽ ôm cô trong ngực rồi nghe cô kể vài thứ linh tinh nhỏ nhặt, tay nàng sẽ âm thầm vuốt ve tấm lưng đến khi haerin ngủ sâu, nàng đắp chăn cho cô xong xuôi mới dám nhắm mắt

không ngoài dự đoán, haerin đã vào giấc ngủ

bây giờ đã hơn 1h sáng

danielle chắc rằng haerin đã ngủ sâu, vội vàng chụp màn hình bạn nhỏ đáng yêu đang say giấc, mới từ tốn tắt cuộc gọi

hình nền điện thoại của nàng nên thay rồi

danielle để hình haerin tốt nghiệp cấp 3, hồi đó nhìn vẫn còn dư vị của cái gọi là non nớt của tuổi học trò, vẫn còn cái nghịch ngợm hồn nhiên của cái tuổi mới lớn, trên môi nở nụ cười rạng rỡ như cái ánh nắng chói chang của ngày đầu hạ

daerin| kẹo bông gònNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ