Chương 94

71 9 0
                                    

"Các vị đại nhân xin đứng lên."

Khi giọng nói này vang lên, gần như tất cả mọi người ở đây đều thất thần, cho đến khi tỉnh lại mới thấy kinh hãi, chỉ nghe tiếng đã đẹp đến vậy... Tướng mạo chẳng phải là...

Có người không nhịn được ngẩng đầu lên, chỉ thấy Bảo Phi dung nhan gọi là tuyệt thế mỹ nam, từ hoa điền màu đỏ trên trán đến cái cằm không chỗ nào không tinh tế, cộng thêm làn da non mịn. Thần tử bên dưới đồng loạt hít vào một hơi, vị Bảo Phi thánh sủng bất bại này quá mức xinh đẹp, thậm chí đẹp hơn những nữ tử khác không biết bao nhiêu lần, nam tử như vậy làm Nam Hậu....

Không dám tưởng tượng nữa.

Các triều đại đã từng có Nam Hậu nhưng chưa từng có Nam Hậu xinh đẹp thế này, phần lớn là Nam Hậu có gia thế mạnh, nhã nhặn thanh tao, đoan trang tú lệ, ngược lại là cung phi xinh đẹp quyến rũ, thanh xuân mơn mởn, Nam Hậu và cung phi chia nhau trách nhiệm quản lý hậu cung và lấy lòng Hoàng Thượng, từ đó Hoàng Thượng trên có hiền thê vô tư, dưới có sủng cơ đêm ngày triền miên.

Nhưng chưa từng có một Nam Hậu của Hoàng Đế nào lại đẹp hơn cả cung phi!

Tiểu mỹ nam thế kia... nhất là theo độ tuổi của Bảo Phi đến xem còn đang thời hoa nở, đợi đến khi cậu tuổi già xuống sắc ít nhất phải hai, ba mươi năm nữa. Trong hai, ba mươi năm này bọn họ sao dám đem con trai con gái mình vào cung?!

"Đây... Đây là yêu nghiệt mà!" Tống Đại Học Sĩ tuổi đã cao nhìn Thành Nghị lắp bắp nói, suýt chút nữa còn sặc cả nước bọt.

Tống Đại Học Sĩ không nghĩ tới chuyện nhét người vào hậu cung của Tăng Thuấn Hy, tính trong số các triều đại ông coi như đứng số một, số hai trong hàng trung thần, nhưng vì quá mức cổ hủ, nay lại thấy bề ngoài Bảo Phi thế kia, trong lòng lập tức hoảng sợ, nhất thời nhớ tới câu nói "yêu nhân họa quốc".

"Xì, Tống đại nhân, Bảo Phi phong hậu rồi ngài nhớ phải tôn xưng một tiếng "Yêu hậu"." Tô Văn Ca ở bên trêu ghẹo Tống Đại Học Sĩ một câu, chính mình cũng thấp giọng cười, mắt thì nhìn về phía hai người tay nắm tay trên đài cao, bất tri bất giác trong lòng hắn dâng lên một cơn mất mát, ngay cả nụ cười bên môi cũng nhạt xuống.

"Tô Tướng Quân, anh hùng tìm đồng bọn mà, lão phu muốn tìm tri kỷ, Nam Hậu như vậy lão phu nhìn mà thấy trong lòng không yên, nhỡ ra Nam Hậu biến thành hồ ly chín đuôi thì làm sao bây giờ..." Tống Đại Học Sĩ đọc quá nhiều kỳ văn dị chí, bắt đầu nghĩ hươu nghĩ vượn.

"...Tống đại nhân hẳn là nghĩ nhiều rồi." Khóe mắt Tô Văn Ca giật giật.

"Aiz, chỉ mong lão phu nghĩ nhiều... Chỉ mong yêu hậu đừng tai họa Hoàng Thượng, đừng tai họa Cao Thú, lão phu chết cũng không tiếc. Nói thật này Tô Tướng Quân, hồi còn trẻ lão phu từng luyện mấy chiêu võ nghệ, lần sau Tướng Quân đi đánh giặc, lão phu hai tay cầm thương làm phó tướng được không?" Tuổi càng cao hùng tâm tráng trí càng bừng bừng, Tống Đại Học Sĩ cảm thấy có yêu hậu thế này Cao Thú đã vô vọng, vì vậy muốn tự tiến cử nhập ngũ.

Có điều một ông lão "già", "yếu", "nhiều bệnh" thế kia quân đội nào dám nhận?

"Khụ khụ..."

[CHUYỂNVER] [ HYNGHỊ ] HỆ THỐNG SỦNG PHINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ