[Tu La x Hải Thần] Sợ

111 7 3
                                    

Lạnh quá...

Tu La...

Hắn ta đã bỏ rơi ngươi rồi...

Tu La...

Em lạnh quá...

Cứu em...Tu La...

Ngươi đã hết tác dụng...

Vật vô giá trị...nên vứt thôi...

Tu La...

Xin huynh...đừng bỏ em...

...

Ta hận ngươi...Tu La...

...

   Hôm nay Thần Giới xảy ra một sự kiện cực kì chấn động. Hải Thần Ba Tắc Đông ngang nhiên bắt một nữ thần đến Hải Thần Điện, còn đe doạ sẽ giết nữ thần đấy. Năm Thần Vương vừa nghe báo cáo liền lập tức chạy đến xem tình hình, nhưng khó khăn thay rằng Hải Thần đã dùng huy hiệu Tu La lập ra kết giới chặn không cho bất kì ai vào. Tu La Thần nhíu nhíu mày, gõ lên cổng Hải Thần Điện.

   "Ba Tắc Đông, là ta, Tu La, mở cửa ra đi."

   Bên trong vẫn im ắng, ngay sau đó một tiếng hét vang lên khiến mọi người càng lo lắng hơn. Tu La Thần hết cách, đành dùng Tu La Ma Kiếm phá kết giới xông vào. Cảnh tượng vô cùng khiếp sợ, Hải Thần một thân áo dài trắng dính đầy máu, ngồi nhàn nhã lau máu trên Tam Xoa Kích, còn nữ thần kia nằm bất động với vết thương dữ tợn trên bụng, máu chảy tụ thành vũng.

   "Ba Tắc Đông..."

   "Ngoại trừ Tu La còn lại tất cả ra ngoài."

   Mọi người vẫn không nhúch nhích, Hải Thần mở mắt liếc nhìn một vòng, trong mắt tràn đầy sát ý sắt lạnh. Tu La Thần vẫy tay ý bảo mọi người tạm rời Hải Thần Điện. Có ý của hắn rồi tất cả mới nhấc từng bước ra ngoài. Hải Thần nghiêng đầu nhìn thẳng vào mắt Tu La Thần, cuối cùng cũng chịu đứng dậy đến trước mặt Tu La Thần.

   "Tu La...ta thật sự...rất ghét ngươi...hận ngươi..."

   Hải Thần gác cằm lên vai Tu La Thần, giọng buồn buồn. Tu La Thần một tay siết lấy eo Hải Thần, một tay vỗ vỗ lưng y. Cửa Hải Thần Điện không đóng, đều thấy rất rõ sự bất lực cùng thống khổ của y.

   "Ta ghét cái công bằng của ngươi, ghét ngươi thứ gì cũng cho ta...nhưng tại sao...tại sao chứ...tại sao không chú ý đến ta...ta hận ngươi chết đi được...hận ngươi một lúc nào đó sẽ bỏ rơi ta...ác mộng đáng sợ quá...Tu La..."

   "Ta..."

   Tu La Thần không nói được gì, bỗng cảm thấy bàn tay đặt trên eo Hải Thần có chút ẩm ướt, vén áo lên, đập vào mắt hắn là vết thương vừa dài vừa sâu lại còn tràn đầy tà niệm. Khi nãy Hải Thần có nhắc đến ác mộng, lẽ nào là do vết thương này gây nên? Hải Thần đã ngất, gục trên vai Tu La Thần.

   "Sinh Mệnh! Vào cứu người!"

   Tu La Thần gấp gáp bế ngang Hải Thần đi vào phòng trong, Sinh Mệnh cũng theo đi vào. Vết thương của Hải Thần rất bị ăn mòn rất sâu, kéo dài gần hết một vòng eo, mức sâu cũng đã lờ mờ rất cả xương trắng.

[Đấu La đồng nhân] Đoản ngắnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ